Đâu là lý do khiến Tanizaki có khuynh hướng phơi bày những mảng tối trong tâm hồn? Ông muốn tìm về thiên đường ấu thơ đã mất bên bà mẹ yêu dấu, người từng đánh thức những cảm xúc giới tính đầu đời của mình? Ông cố ý nói lên sự tuyệt vọng trong tình yêu của con người, khiến cho ngoại giới bao la chỉ còn ngưng tụ lại trong một vật thể cỏn con? Hay là ông muốn mượn cuộc sống trụy lạc làm nơi ẩn náu để chống đối xã hội ngụy thiện và công thức đương thời?
Phải chăng vì thế nên văn chương của Tanizaki thường gặp sự chống đối? Trong thời chiến, một số tác phẩm ông dịch và viết đều bị cấm công bố vì cho là phạm thượng khi quân đối với Hoàng gia hay thờ ơ với nỗ lực trong chiến tranh của toàn quốc. Thời hậu chiến, khi ông viết về cuộc sống tình dục lập tức có lời kết tội là ông đã viết truyện dâm ô. Hơn nửa thế kỷ đi tìm cái đẹp, ông chỉ tìm thấy “cái đẹp có vấn đề”. Trong con người ông, cái đẹp cũng là niềm hoan lạc vật chất, trong ẩm thực, trong tính dục…
Mời bạn đón đọc.