Tuổi Trẻ Tình Yêu Lý Tưởng
Làm sao thoát ra được hoàn cảnh gần như vô vọng nầy? Làm sao tránh khỏi để không bị rơi vào nỗi đau như thế? Làm sao sống yên vui trong đời với một nụ cười yên bình trên môi, với tình yêu nồng ấm trong tim, và nhìn được vào cuộc sống với đôi mắt tự tin đầy hy vọng?
Tất cả những điều trên đây đều thực hiện được nếu mình thấy được giá trị của cuộc sống, thấy được tình thương của cha mẹ mình, thấy được mình mang trên người tình thương của một gia đình một họ tộc, và ân tình cùng cái nghĩa của nhân loại. Thấy được vì sao con người bị du vào tình trạng đau khổ cùng cực, thấy được thế nào là nguồn gốc của sự cô đơn, thấy được vì sao ta bỗng dưng lạc loài không hướng đi… Khi tất cả những thắc mắc trên đã như một đáp án nằm gọn trong cái thấy rõ ràng sáng suốt, để có một nhận định đúng về cuộc đời, để thực hành được những gì mình biết, để xây dựng được một đời sống có nơi nương tựa trong hiện tại.
Có người chẳng may bị tật nguyền chẳng hạn bị què chân, nếu là người nghèo nàn họ sẽ lê lết trên đường đi, người giàu có đủ điều kiện sẽ ngồi xe lăn, bỗng dưng họ đứng dậy được và đặt chân xuống đất rồi bước đi… Những bước chân ngỡ ngàng với một xúc động mãnh liệt sẽ làm chúng ta nhìn vào sự kiện nầy và thảng thốt cho rằng phép lạ xuất hiện. Nhưng nếu chúng ta đang bước được những bước chân bình an trên mặt đất, và đi trong cuộc đời chúng ta mà không thấy được rằng chúng ta đang sống trong phép lạ nầy hằng giờ hằng phút thì phép lạ trong cõi đời đã biến mất và niềm tin không vững mạnh được.
Giữa sự bất hạnh và con người may mắn là phép lạ. Giữa sự bình thường và con người bình thường phép lạ vẫn hiển hiện. Thấy được lý lẽ nầy chúng ta sẽ biết được giá trị của sự sống, để sống mạnh mẽ, để xây dựng, để hàn gắn, để hun đúc tình thương, để đưa bàn tay ra nâng đỡ người họan nạn, để không phí phạm một đời sống. Đó là hạnh phúc chân thực trong đời sống, cho đời sống có một niềm tin và tình người. Niềm tin là món quà cao qúy Trời dành cho tất cả mọi người, người giàu cũng như người nghèo. Đừng để đánh mất niềm tin vì đó là điểm tựa của đời sống, là khả năng tạo dựng một giấc mơ. Có giấc mơ là có lý tưởng, trong lý tưởng luôn luôn có sự hiện diện của tình yêu, ba yếu tố đem sự thăng bằng cho một cuộc sống. Tuổi trẻ là năng lực để thực hiện lý tưởng, là căn bản xây dựng đời sống có tình yêu. Xin hãy đọc Tuổi trẻ Tình yêu Lý tưởng của Nhất Hạnh để thấy những điều chúng tôi được thấy.
***
Trích đoạn:
Có những người trẻ không có khả năng đối trị được với các cơn cảm xúc của họ. Và khi quá đau khổ họ nghĩ rằng chỉ có chết mới chấm dứt được khổ đau thôi. Vì vậy có rất nhiều người trẻ tự sát khi họ lâm vào trạng thái tuyệt vọng, cô đơn hoặc chán chường. Ở Pháp mỗi ngày trung bình có 30 thanh niên tự tử vì lý do đó. Bạn ơi, cảm xúc chỉ là một cơn bão, nó tới, nó ở lại vài mươi phút, rồi nó đi. Tại sao ta phải chết vì nó? Ta có thể nhận diện nó, mỉm cười với nó, ôm lấy nó, và học hỏi được rất nhiều từ nó. Bạn nắm cho vững phương pháp thực tập đi, và bạn chỉ cách cho những người trẻ thực tập.
Một cảm xúc mãnh liệt cũng giống như một cơn bão tố có thể gây ra nhiều tai hại. Ta phải biết cách bảo vệ ta, phải tạo ra một không gian an toàn để ẩn náu trong thời gian cơn bão tố còn tồn tại. Sau mỗi cơn bão tố, họ trở thành cứng cáp hơn, vững chãi hơn, quắc thước hơn và họ không còn sợ những cơn bão tố nữa. Họ không cầu cho 'trời yên bể lặng', họ chỉ thực tập cho 'chân cứng đá mềm.'
Bạn nhận diện và ôm ấp nỗi buồn, cơn giận hay niềm tuyệt vọng đó một cách ưu ái và hết lòng, cũng giống như một bà mẹ đang ôm trong tay đứa hài nhi của chính mình khi em bé bị sốt, với tất cả tình thương.
Còn nếu bạn biết nắm lấy hơi thở, ôm lấy niềm đau, duy trì được lòng xót thương, thì khả năng lắng nghe của bạn sẽ lớn lắm và bạn có thể làm hay hơn những nhà trị liệu tâm thần!
Giấc mơ Việt Nam là người Việt có khả năng sống đơn giản mà hạnh phúc, có thì giờ và tình thương để làm việc giúp cho người trong nước và ngoài nước vượt thắng nghèo khổ, bệnh tật, thất học, hòa giải được với người thân và tìm được nguồn vui sống.
Sống với một giấc mơ đang từ từ mỗi ngày được trở nên sự thực. Chúng tôi học sống sâu sắc trong phút giây hiện tại, tiếp xúc với những mầu nhiệm của cuộc sống trong phút giây hiện tại, thấy được kho tàng của niềm vui ngay trong phút giây hiện tại.
Tâm bồ đề là một sự thật, một năng lượng mà ta đang sống và đang cho ta nhiều niềm tin và hạnh phúc. Giấc mơ có thể trở thành sự thật từ từ trong từng giây phút của cuộc sống. Mấy mươi năm nay, không lúc nào mà tôi không đang chứng kiến giấc mơ trở thành sự thật, trong đời sống hàng ngày của tôi.
Văn hóa Việt có những điểm đặc sắc giúp cho người Việt tiếp thu được những tinh hoa của các nền văn hóa khác mà vẫn không đánh mất bản sắc riêng của mình. Chúng ta từ một ngàn năm trước tây lịch đã được tiếp xúc với văn hóa Ấn Độ, sau đó được tiếp xúc với văn hóa Trung Hoa , và trong những thế kỷ gần đây lại được tiếp xúc với nền văn hóa Tây phương . Vì chúng ta đã có bản sắc riêng cho nên chúng ta đã không bị đồng hóa bởi một nền văn hóa nào, trái lại chúng ta đã làm giàu được cho nền văn hóa chúng ta bằng cách chuyển hóa (bio-transform) và biến dưỡng (metabolize) được những cái hay cái đẹp của các nền văn hóa đó. Biến dưỡng mà không phải là đồng hóa . Có được những bản sắc riêng, văn hóa ta có thể hành xử như một cơ thể (organism) và như vậy mới có khả năng biến dưỡng như thế .
Thế kỷ thứ hai mươi là một thế kỷ có nhiều máu lửa và hận thù. Chủ nghĩa cá nhân đã lên ngôi trong thế kỷ ấy. Chúng ta cần học bài học của lịch sử. Ta không thể đi tìm hạnh phúc cá nhân và đi tìm bằng đường lối bạo động. Tất cả chúng ta đều cùng hội cùng thuyền. Ta không thể đi như một cá nhân, như một giọt nước. Một giọt nước sẽ bốc hơi trước khi ra tới biển cả. Chúng ta phải đi như một dòng sông, nương vào nhau, tay trong tay, cùng bảo hộ cho nhau, cùng nâng đỡ nhau. Thế kỷ hai mươi mốt phải là thế kỷ của tình huynh đệ. (Trích: Tuổi trẻ Tình Yêu Lý tưởng của NHẤT HẠNH)
Mời bạn đón đọc.