Trang Tử người đất Mông, tên là Chu. Chu có làm chức lại vườn sơn, cùng thời Lương Huệ Vương, Tề Tuyên Vương. Sự học của ông không gì không nhìn tới. Phần cơ bản vẫn quy vào những lời của Lão Tử. Cho nên ông viết ra hơn mười vạn chữ đại để bằng ngụ ngôn. Ông làm những thiên "Ngư phủ" "Đạo chích" "Khư Kíp" để chê cười Khổng Tử và làm sáng tỏ học thuyết của Lão Tử. Những thiên như: "ổi luỹ hư" "Khang Tang Tử" đều là lời bịa đặt chẳng có sự thực, nhưng ông khéo ghép các đoạn sách, tách ra từng lời để nêu sự việc, xét rành mạch sự tình, nhằm công kích đạo Nho, đạo Mặc. Dầu có những bậc túc học cũng không tài nào biện bạch được.