Truyện Cổ Andecxen:
“Ở sâu tít trong vùng nông thôn có một thái ấp cổ, trong đó một điền chủ già sống với hai con trai. Hai chàng thanh niên này tự cho rằng mình rất thông thái, chỉ cần hiểu biết một nửa những gì họ đang hiểu biết đã thừa đủ để trở thành thông thái rồi. Cả hai chàng đều mong muốn lấy được con gái của Vua, vì nàng đã từng tuyên bố sẽ chọn người đàn ông nào có kiến thức biết đủ đường ăn nói, làm chồng của nàng.
Cả hai chàng đều bỏ ra một tuần lễ để chuẩn bị cho việc cầu hôn, đây là thời gian dài nhất mà người ta cho phép hai chàng được chuẩn bị. Nhưng nói cho cùng, thời gian ấy quá đủ vì họ đã chuẩn bị kiến thức từ lâu và họ đều biết cách dùng những kiến thức ấy. Một chàng thuộc lòng quyển tự điển La-tinh vào tất các số báo hàng ngày của thành phố trong ba năm liền. Chàng ta thuộc đến mức có thể đọc xuôi, đọc ngược tuỳ theo yêu cầu. Chàng thứ hai nghiên cứu luật của hội đồng, chàng thuộc lòng bộ luật và có thể đọc ra vanh vách tuỳ theo yêu cầu của uỷ viên Hội đồng. Chàng ta cho rằng chàng có thể nói về các nội dung của bộ luật và nêu lên các ý kiến riêng. Ngoài ra chàng thứ hai này còn khéo tay biết đan các chuỗi dây bằng hoa hồng và các thứ hoa khác.
Cả hai chàng đều vỗ ngực:
– Tôi sẽ thắng con gái của Vua!
Ông bố già cho mỗi con một ngựa tốt. Cậu Cả thuộc lòng tự điển và báo hàng ngày, nhận con ngựa đen tuyền. Cậu hai thông thạo luật, nhận con ngựa trắng như sữa. Trước khi lên đường, cả hai cậu đều nhỏ dầu hạnh nhân vào hai bên mép để tạo điều kiện cho các cậu được thêm mau miệng khi nói năng. Toàn thể người hầu đầy tớ ở trong nhà đứng cả ở sân nhìn hai chàng lên ngựa. Đúng lúc ấy cậu út bước vào trong sân. Thực ra ông điền chủ già có ba người con trai, nhưng cả nhà chẳng ai đếm xỉa đến cậu út, vì cậu út chẳng được thông thái như hai anh, và thường bị cả nhà gọi là “Han Mít Đặc”.
Han Mít Đặc cất tiếng hỏi:
– Ô này! Các anh đi đâu đấy? Làm gì mà ăn mặc đẹp thế kia?
– Chúng ta đi đến cung điện của Vua đây, để cầu hôn công chúa! Thế mày chẳng biết gì đến cái việc mà khắp cả xứ này ai cũng biết ư? Sau đó hia người anh kể cho cậu út biết đầu đuôi câu chuyện công chúa kén chồng.
– Hay lắm! Thế thì em cũng sẽ đi! Han Mít Đặc la to lên. Hai người anh cười ầm ĩ rồi phóng ngựa đi. Han Mít Đặc chạy đến bên bố:
– Bố thân yêu! Con cũng muốn xin một con ngựa. Con nổi hứng muốn lấy vợ, bố ạ! Nếu nàng muốn lấy con, nàng sẽ lấy con, còn nếu không muốn lấy con, thì con cũng sẽ lấy nàng.
Ông già sốt ruột gắt lên:
– Thôi đi, đừng nói vớ vẩn nữa. Cha sẽ chẳng có ngựa cho con đâu. Con chẳng biết ăn nói, chẳng biết lựa lời mà nói. Còn các anh con. A! Bọn nó khác xa con lắm…”.
Mục Lục:
Cây kim mạng
Nàng tiên cá
Cao nhớn và cao còm
Han Mít Đặc
Đàn thiên nga
Anh chăn lợn
Chim sơn ca
Nàng công chúa và hạt đậu
Chú lính thiếc kiên cường
Ngón cái xinh
Bộ quần áo mới của hoàng đế
Cái ống đánh lửa
Những bông hoa của cô bé Iđa
Vanđơma đa và các nàng con gái
Bà chúa tiết.
v.v…
Mời bạn đón đọc.