Nhưng không phải bao giờ gã cũng đi một mình. Khi đêm đông dài kéo về và lũ sói bám theo mồi thịt xuống những thung lũng thấp, người ta có thể nhìn thấy gã chạy dẫn đầu bầy dưới ánh trǎng nhợt nhạt hơn trong ánh bắc cực quang mờ ảo, nhảy những bước dài phi thường vượt các bạn cùng bầy, từ cổ họng to lớn của gã phát ra âm thanh vang dội khi gã hát lên một bài ca của thế giới hoang sơ, bài ca của bầy sói. Trên đây là một đoạn trích trong cuốn tiểu thuyết vô cùng hấp dẫn: Tiếng gọi nơi hoang dã. Nó hay đến mức những nhà làm phim đã biến chúng thành những thước phim sống động đầy lôi cuốn.