Vì thế, tôi vẫn quyết định dọn món “lẩu thập cẩm” cho thực khách ngồi vào bàn tiệc mang tên ” Thuốc Đắng Đã Tật “. Cứ như trong bữa tiệc cưới, món nào, dù rau cải hay hải sản, tất cả đều được cho vào nước lèo. Chính động tác lùa hết vào nồi tưởng như mất phần thi vị nhưng trên thực tế lại tạo cảm giác thèm ăn, cho dù thực khách có thể đã no bụng với các món trước. Nhưng không nhất thiết phải ăn hết khi lẩu vừa chín tới. Muốn chọn phải lựa. Chính nhờ lúc bỏ công chọn lựa thành phần hạp khẩu mà món lẩu “tả pín lù” trở thành hấp dẫn cho mỗi đối tượng với khẩu vị cá biệt. Lẩu thì như thế nhưng chén lẩu múc cho mỗi người không thể giống nhau vì còn gì chán hơn khi ‘ai cũng như ai!’…”. (Tác giả)
Mục lục:
Lời nói đầu
Nước cờ chiếu tướng
Vững như bàn thạch
Bài kiểm số 2
Bài kiểm số 3
Bài kiểm số 4
Chuyển bại thành thắng
Có gì đó nghịch lý!
Nhẹ tựa lông hồng
Xuôi chèo mát mái
Vì một điều đơn giản
Tiếng gầm gừ trong đêm
Thêm mắm giặm muối
Hội chứng kinh hoàng
Mua láng giềng gần
Vững như Kim Tự Tháp
Tự thông tim mạch
Ai khỏe? Khỏe ai?
Đi đến nơi, về đến chốn
Khó chơi tới bến
Ráng vượt đèn đỏ
Trái tim người xưa
Muốn chơi cần biết cách ăn!
Cuối năm bói bệnh
Nông dân sợ nhất sâu nào?
Mời các bạn đón đọc.