Tây Tạng của năm mươi năm trước. Miền Bắc cao nguyên hoang vu là bất tận trời xanh, bất tận cỏ. Chỉ có tín ngưỡng và sinh kế. Không còn thời gian. Chỉ có chống chọi với tự nhiên. Không còn cuộc chiến nào khác.
Rời Tô Châu thơ mộng , Thư Văn, một cô gái trẻ, quyết định thực hiện cuộc hành trình gian khó dường như không tưởng tới Tây Tạng để kiếm tìm sự thật đằng sau tờ giấy báo tử bí ẩn của người chồng thân yêu. Cuộc xung đột từng vùi lấp vết tích người bạn đời cô, giờ đây đẩy cô lạc lối vào một vùng đất tịch mịch và dữ dội, vào cuộc tìm kiếm dài như bất tận, để rồi còn được biết: Thiên táng là gì.
Câu chuyện cảm động thấu triệt này là cuốn sách thứ hai của Hân Nhiên – nữ nhà văn, nhà báo người Trung Quốc, một trong những cây bút Trung quốc đương đại tiêu biểu nhất, người có độc giả trên toàn thế giới.
“Câu chuyện về người phụ nữ phi thường được viết lên bởi một phụ nữ phi thường khác này sẽ còn ở mãi trong lòng độc giả.”
– Sunday Times
Mời bạn đón đọc.
Nội dung tiểu thuyết Thiên táng (*) của Hân Nhiên có thể gây tò mò ở hai điểm. Một là phong tục và đời sống tâm linh của người Tây Tạng. Hai là tập quán thiên táng lạ lùng của họ mà ta đã nghe loáng thoáng đâu đấy. Cuốn tiểu thuyết phần nào thỏa mãn được hứng thú tìm hiểu này. Bắt đầu từ chuyến đi lên Tây Tạng của một nữ bác sĩ trẻ người Trung Quốc để tìm chồng, cũng là một bác sĩ. Năm 1958, họ mới cưới nhau được ba tuần thì người chồng phải theo quân đội Trung Quốc lên Tây Tạng để giải quyết xung đột với người bản địa.