“… Nhiều tuần trôi qua, Marsha và Susan vẫn tiếp tục câu chuyện về người ngoài hành tinh và chuyến du hành vũ trụ. Tôi bị hành hạ khi phải tin vào toàn bộ những điều huênh hoang khoác lác đó. Cuối cùng, không thể giữ kín bí mật trong lòng được nữa, tôi đi méc mẹ. Mẹ cười ngặt ngoẽo:
– Nếu chị con là người hành tinh, thì mẹ cũng là người ngoài hành tinh, và con cũng là người ngoài hành tinh. Vậy tất cả chúng ta cùng lên sao Hoả thôi!
Tôi kêu lên:
– Nhưng con không muốn rời khỏi nơi đây. Con thích trường mới của con!
Tôi đúng là một con nhóc ngu ngốc. Mẹ biết tôi bị lừa bịp nên mới tin vào toàn bộ câu chuyện về người sao Hoả. Bà bắt Marsha xin lỗi tôi. Chị thú nhận rằng chị bịa ra câu chuyện này để chị có thể tống khứ tôi đi chỗ khác, để chị đừng bị tôi quấy rầy nữa.
Mẹ tôi nói:
– Stephanie, mẹ xin lỗi là mẹ đã cười ngặt ngoẽo khi nghe con kể chuyện… Còn Marsha, con đừng nên đùa giỡn với mọi bí mật. Bí mật là để giữ kín, không phải để nói vung ra…” (Trích đoạn: Người đến từ sao Hoả)
Mục lục:
Món quà của lòng yêu thương
Người đến từ sao hoả
Chị và tuổi bốn mươi
Giữ lời hứa
Kho báu chôn giấu
Người chị đặc biệt của tôi
Một khu vườn hoàn hảo
Cái bóng của em gái tôi
Kẻ quấy rối
Joe và moly
Chuyện em trai tôi
Em gái của con đâu?
Kho báu trong mắt tôi
Lời nói dối
Kelly đáng yêu
Người chị đường dài
Những chiếc áo giống nhau
Trên chuyến đi Rome
Món quà sinh nhật ở tuổi năm mươi
Đồng minh
Một ngày đi biển
Chiếc vòng đeo tay
Chuyện nhà tôi
Nghĩ về anh
Nhờ cây giữ hộ.
Mời bạn đón đọc.