“Để thích ứng với xã hội, để nghênh chiến với thời gian, chúng ta dấn thân vào công việc. Là để khóc. Là để cười. Có người sự nghiệp hưng thịnh, có người tài không gặp thời. Chúng ta sẽ phải từ bỏ một vài giấc mơ, cũng hiểu được rằng có những giấc mơ không thể thành hiện thực. Tiếng khóc trong đêm khuya và sự lăn lộn nơi đất khách đó, đều là cái giá phải trả của thanh xuân.”
Mời bạn đón đọc.