“Người phương Đông có câu ‘vi phú bất nhân’…Ở trong xã hội cổ, làm giàu rồi chỉ để hưởng thụ, mua chức tước, và cất của vào kho, chôn xuống đất lưu lại cho con cháu thì việc làm giàu không đáng khuyến khích, mà ở thời này, thừa nước đục thả câu, làm giàu mà không tốn mồ hôi nước mắt thì quả là bất nhân. Chính tác giả cũng bảo:’Thà chịu nghèo còn hơn là thành công mà mất tư cách con người’.
Nhưng nếu làm giàu một cách lương thiện như tác giả, để tôi luyện khả năng, tư cách của mình vì trường kinh doanh là nơi đào tạo những con người biết nhận xét, phán đoán, quyết định, kiên nhẫn làm việc và chiến đấu và để cho quốc gia thịnh vượng lên, thì trong hiện tình nước ta, nó là bổn phận của mỗi công dân. Như trên đã nói, nước ta không sao mở mặt được với đời nếu kinh tế không phát triển và mọi ngành kinh doanh đều ở trong tay ngoại nhân cả. Vậy ta phải đánh đổ quan niệm cổ ‘vi phú bất nhân’ đi. Nó có cái đẹp của nó, nhưng nó không hợp với hoàn cảnh lúc này nữa.”
Mời bạn đón đọc.