Một trong những tiêu chí đặt ra nền tảng đạo đức cho giáo lý nhà Phật: Mặc dù trong cuộc sống có cái khổ và sự bất định, nhưng con người vẫn có thể hạnh phúc nếu biết phân biệt giữa những việc làm thiện xảo và bất thiện xảo.
Muốn được như thế, trước hết con người cần phải có chánh kiến, nghĩa là phải nhận thức được bản chất bất toại của cuộc đời; đồng thời định hướng đời mình bằng cách kiềm chế sự giận dữ, khắc chế lòng ganh tỵ và hiềm khích, tìm an lạc giữa bất hoà và xung đột, hy sinh vì hạnh phúc của người khác, đặc biệt là nhận biết giá trị của từ tâm, khoan dung, nhẫn nại và sự mãn nguyện… để cuộc sống không còn những lo âu, sợ hãi, những bất định và bất toại nữa.
Mời bạn đón đọc.