Xem sách hay

Số Phận Một Con Người

Mua ở đâu?
Lý Xương Bình

Lý Xương Bình

Cuốn sách Số phận một con người là tác phẩm được dịch từ nguyên bản Tôi nói thật với Thủ tướng của tác giả Lý Xương Bình đã tạo được dư luận rất lớn ở Trung Quốc. Là một bí thư Đảng uỷ xã lâu năm, tháng 3 năm 2000, ông viết thư lên thủ tướng Chu Dung Cơ phản ánh những vấn đề lớn ở nông thôn hiện nay. Bức thưnày đã dẫn đến sự lưu ý đặc biệt của Trung Ương Đảng Cộng Sản Trung Quốc về vấn đề nông dân, nông nghiệp và nông thôn, gọi tắt là tam nông. Với những dẫn chứng được nêu một cách hệ thống, số liệu rõ ràng, cụ thể, chân thực, cuốn sách đã gây chấn động dư luận Trung Quốc và Lý Xương Bình tháng 12 năm 2000 được bầu là nhân vật xuất sắc nhất trong năm.

Một nhà văn viết thư cho Lý Xương Bình nói:
Trong lịch sử Trung Quốc, người nói cho quyền lợi của nông dân mới có hai người, một là Lương Thấu Minh, hai là Bành Đức Hoài. Anh có thể xem là người thứ ba. Nhưng là người thứ ba may mắn nhất!.

Bạn trên mạng: SMILEWW phát biểu bình luận : Hiện nay thiếu cái gì nhất?
Thứ nhất là lương tâm! Thư hai là lương tâm! Thứ ba cũng là lương tâm!

Thạch Đại Hữu ở văn phòng Cầu La Gia huyện Đại Trị tỉnh Hồ Bắc phát biểu:
Tôi không hề quen biết Lý Xương Bình, nhưng tôi hết sức cảm động khi thấy một Bí thư Đảng uỷ hương như Lý Xương Bình, dám mạnh dạng nói lên những điều thật sự cay đắng ở nông thôn , nơi mình lãnh đạo , Lời văn đầy cảm xúc chân tình. Mắt tôi rơi lệ khi đọc những trang thư này, lần này qua lần khác. Tôi đã nhìn thấy một quả tim hồng đang đập mạnh vì lo cho nước cho dân. Khi tôi đọc bài báo: Một Bí thư Đảng uỷ xã, nước mắt lưng tròng viết thư lên Thủ Tướng Chu Dung Cơ đã để lại cho tôi một cảm xúc sâu nặng . Tôi chảy nước mắt đọc lần này đến lần khác. Cảm thấy dòng máu nóng đang bừng bừng chảy. Khi tôi đọc bài báo này cho bạn bè nông dân chung quanh tôi, họ đều vô cùng xúc động.

Trong kỳ họp thường niên khoá 10, ngày 14/03/2006 vứa qua , Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn trung Quốc đã thông qua Kế hoạch phát triển kinh tế – xã hội 5 năm lần thứ 11 (2006-2010), Thủ Tướng Ôn Gia Bảo đã khẳng định ưu tiên hàng đầu của Chính phủ Trung Quốc hiện nay là phát triển vùng nông thôn nơi có hơn 800 triệu người đang sinh sống.

Lý Xương Bình chỉ cho chúng ta rõ: Ngoài Trung Quốc có Bắc Kinh, có Quảng Châu, có Thượng Hải, có Thâm Quyến đang tiến lên trên con đường phồn vinh văn minh mà chúng ta đã biết còn có một Trung Quốc nữa – Một Trung Quốc ngay tại quê mình.

Những nội dung chủ yếu Lý Xương Bình Đã đề cập Trong thư gửi Thủ tướng Chu Dung Cơ:
– Vấn đề nợ ở nông thôn là một quả bôm hẹn giờ.
– Cải cách thuế ở nông thôn gặp phải năm thử thách lớn.
– Viết thư lên trên là bắt đầu sự sám hối của mình đối với nôn dân.
– Hãy để nông dân có quyền cho đất nghỉ.
– Gánh nặng của nông dân và Ngu Công dời núi.
– Con đường cơ bản đề giải phóng nông dân, nâng cao thu nhập của nông dân.
– Những cảm nghĩ khó nói của Lý Xương Bình khi nghiên cứu vấn đề tam nông.
– Trực tiếp bầu Xã trưởng – một sáng tạo vĩ đại của nông dân.
– Tôi tìm con đường giải quyết vấn đề tam nông.
– Nên xây trước chống sau hay chống trước xây sau.
– Đạo lý của chữ nhất là một – vì nhân dân phục vụ.
– Tìm động lực mới.

Lý Xương Bình chỉ cho chúng ta rõ: Ngoài Trung Quốc có Bắc Kinh, có Quảng Châu, có Thượng Hải, có Thâm Quyến đang tiến lên trên con đường phồn vinh văn minh mà chúng ta đã biết còn có một Trung Quốc nữa – Một Trung Quốc ngay tại quê mình.


Số Phận Một Con Người
Cuốn sách chấn động Trung Quốc đã có mặt tại Việt Nam

Đó là cuốn “Số phận một con người”, được dịch từ nguyên bản “Tôi nói thật với Thủ tướng” của tác giả Lý Xương Bình.

Là một Bí thư Đảng ủy xã, Lý Xương Bình đã viết thư lên Thủ tướng Chu Dung Cơ phản ánh những vấn đề lớn ở nông thôn Trung Quốc hiện nay.

Bức thư gây sự chú ý đặc biệt của Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc về vấn đề nông dân, nông nghiệp và nông thôn, gọi tắt là “tam nông”. Thủ tướng Chu Dung Cơ đã 2 lần cử tổ điều tra soát xét, dẫn đến một cao trào cải cách nông thôn trên phạm vi toàn quốc.

Từ sự kiện này, Lý Xương Bình đã ghi chép thành sách với “Hy vọng hậu thế đừng có ai quên đi điều khổ nạn và đắng cay mà nông dân Trung Quốc phải chịu đựng ” (Trích trong lời tựa cuốn sách). Sau khi sách xuất bản, tác giả của nó đã được bình chọn là “Nhân vật xuất sắc nhất năm 2000”.

“Nông thôn thật nghèo, nông dân thật khổ, nông nghiệp rất nguy hiểm. Tôi đã quản lý nông dân 17 năm, tôi là kẻ có tội. Tôi bây giờ sám hối quá khứ của tôi. Tôi sợ sám hối muộn, trời xanh sẽ không tha thứ cho tôi”- Lý Xương Bình đã nói như thế khi xuất bản cuốn sách.

Còn nhà báo Tần Sóc, Tổng biên tập tạp chí kinh tế Cửa sổ phương Nam nhận xét: “Đọc cuốn sách, tôi có cảm giác chấn động đến tâm can, có cảm giác như con mắt và tâm linh đồng thời bị cháy bỏng”.

“Số phận một con người” có mặt tại Việt Nam qua bản dịch của Trần Trọng Sâm

Tin Báo SGGP 08/05/2006 (Theo TPO)

Xem thêm nhiều hơn Thu gọn


Số Phận Một Con Người
Cũng phải hơn chục năm rồi, tôi mới vấp phải một cuốn sách không thể nào dứt ra được. 560 trang sách đã cuốn tôi mải miết đi từ trang này qua trang khác suốt một ngày và một đêm không ngủ. Không thể bỏ qua một trang nào, dù có những đoạn kéo dài đến mấy chục trang toàn những con số thống kê tỉ mỉ, chính xác đến từng số lẻ, để minh chứng cho điều tác giả lập luận. Lại có nhiều đoạn lặp đi lặp lại những điều tác giả đã nói rồi, chứng minh rồi, mà mỗi một lần tác giả nêu ví dụ khác, là một lần làm tôi ứa nước mắt.

Lý Xương Bình đã viết lại câu chuyện thật của chính cuộc đời ông. Nhiều năm liền ông lần lượt làm Bí thư Đảng uỷ của bốn xã thuộc huyện Giám Lợi, tỉnh Hà Bắc, một vùng thuần nông nằm sâu trong Trung Hoa lục địa. “Nhớ lại 17 năm công tác ở nông thôn, làm việc tốt cho nông dân quá ít, làm việc xấu thì nhiều. Đối với nông dân, tôi là kẻ có tội” (Tựa sách). Từ bức xúc này, ngày 2 tháng 3 năm 2000, ông đã viết một bức thư gửi Thủ tướng Chu Dung Cơ, vạch trần toàn bộ thực trạng cùng khổ của người nông dân, sự bành trướng của bộ máy, sự lộng quyền của quan lại địa phương tại hương (xã) Bàn Cờ, mà đó cũng là thực trạng của huyện Giám Lợi của tỉnh Hà Bắc và của chung 900 triệu nông dân Trung Quốc. Quan trọng hơn, bằng tấm lòng của một đứa con nông dân, một người nhiều năm gắn bó với công tác nông thôn, một thạc sĩ kinh tế, ông phân tích nguyên nhân, kiến nghị giải pháp rạch ròi, cụ thể.

Không ngờ bức thư đã được Thủ tướng Chu đặc biệt chú ý, cử hẳn một đoàn cán bộ trung ương về điều tra khảo sát, tiến hành ngay những biện pháp cải tổ. Thế nhưng cuộc cải tổ tức thời ấy cũng không thành, vì sự che chắn và báo cáo láo của quan lại địa phương, nó lại thành một thứ thành tích dỏm. Cuối cùng, tháng 9.2000, Lý Xương Bình phải rời khỏi vị trí, trôi dạt xuống Thẩm Quyến thành người làm thuê.

Cuốn sách được Nhà xuất bản Quang Minh nhật báo in ngay trong năm 2000 và Lý Xương Bình được bầu là nhân vật xuất sắc nhất Trung Quốc trong năm này. Khi đó, ông mới 37 tuổi. Tôi không thấy nói nó có bị trở ngại gì không khi xuất bản ở Trung Quốc. Nhưng với tư cách một độc giả Việt Nam, tôi phải cám ơn Nhà xuất bản Hội Nhà văn đã cho in bản dịch cuốn sách, vì nó đánh thức ở tôi rất nhiều day dứt về tư cách làm người, làm một người cầm bút. Bởi tôi cũng là một đứa con nông dân.

Theo Báo SGTT 13/08/2006 Nguyễn Trọng Tín

Xem thêm nhiều hơn Thu gọn


Ở Lưng Chừng Thời Gian
(Thứ Sáu, 23/03/2007)

Ở lưng chừng thời gian

(Tiểu thuyết của David Bergen – Nhã Nam và NXB Văn Học)

TT – Chuyến đi của Ada và Jon từ miền tây bắc Canada hoang vắng và cằn cỗi đến Đà Nẵng tìm cha đã trở thành một cuộc du hành kỳ lạ vào một thời gian không thể xác định là hôm qua hay hôm nay, đã mất hay đang hiện hữu.

Hai chị em Ada đã đến một thành phố VN vừa sôi động dửng dưng của những năm cuối 1990 để tìm thấy tuổi trẻ đầy day dứt, ám ảnh của cha mình – Charles Boatman – một anh lính Mỹ từng tham gia chiến tranh VN và bắn chết một em bé trong một trận càn. Ở đó, trong niềm tuyệt vọng mơ hồ về cái chết của người cha, trong nỗi đau dịu dàng của một tình yêu không nắm bắt được,

Xem thêm nhiều hơn Thu gọn


Mùi Hương – Chuyện Một Kẻ Giết Người

Mùi hương” hay cái đẹp và sự hủy diệt

(SGGP Ngày 16/05/2007)

Khó có thể xếp Mùi hương (NXB Văn Học phối hợp cùng Công ty Nhã Nam thực hiện) của nhà văn Đức Patrick Suskind vào một thể loại văn học nào. Theo như giới thiệu, cuốn sách này là “câu trả lời của văn học châu Âu với dòng văn học lãng mạn huyền ảo Mỹ Latinh”. Thế nhưng cuốn sách lại không đơn giản như chính nó tự nhận, câu truyện là một sự pha trộn giữa nhiều thể loại. Có một chút trinh thám, rồi lại thấm đẫm hương vị quảng bá nghề pha chế hương thơm của châu Âu vào thế kỷ 18.

Mãnh liệt của một chuyện tình, ma quái như một tiểu thuyết kinh dị nhưng lại đồng thời không thiếu chất hiện thực xã hội và cuối cùng điểm nhấn kết thúc của cuốn sách lại mang nặng chất triết lý cuộc sống. Phức tạp như vậy nhưng đúng như các nhà phê bình thế giới đã nhận xét, Patrick Suskind đúng là một thầy phù thủy khi đã nhào nặn và biến đống hổ lốn đó thành một tác phẩm văn học đầy ấn tượng.

Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính Jean-Baptiste Grenouille, một thiên tài về cảm nhận mùi, cũng là kẻ được coi là “bệnh hoạn nhất trong những kẻ bệnh hoạn”.

Grenouille sinh ra trong một bi kịch xã hội, nhờ một sự may mắn mà gã đã được cứu sống thay vì chịu kết cục bị bỏ chết như bốn người chị em khác trước đó. Nhưng đi kèm với sự sống là cái chết của mẹ gã và như một định mệnh, tất cả những ai gắn liền với Grebouille đều chịu những kết cục bi thảm.

Tác giả đã xây dựng nên một Jean-Baptiste Grenouille ở đỉnh cao của sự cô độc. Không bạn bè, không người thân, thậm chí ngay cả tư cách là một con người “có mùi như mọi người” gã cũng không có.

Trong cái nhà tù khủng khiếp của sự cô độc đó, Grenouille chỉ có một bấu víu cuối cùng, đó chính là cái mũi siêu phàm của gã, cái mũi giúp gã nhìn ra cả một thế giới mà không ai nhìn thấy, thế giới của mùi hương. Ở thế giới đó, Grenouille là vị hoàng đế độc tôn, mạnh nhất, cao quý nhất. Và chỉ có cái thế giới đó mới cho gã một tình yêu thật sự, một ham muốn thực sự và trên hết là cả một lý tưởng. Lý tưởng đi tìm một mùi thơm có “vẻ đẹp hoàn mỹ” nhất. Và ước mơ đó đã tạo nên một bi kịch khủng khiếp khi gã khám phá ra rằng cái mùi thơm đó chỉ có ở các nàng trinh nữ mới lớn.

Chính ở đây ý niệm về cái đẹp và sự hủy diệt đan chéo nhau gây cho người đọc một cảm giác choáng ngợp đến bàng hoàng. Để có được mùi thơm của hoa, người ta phải nghiền nát những cánh hoa, đun sôi, ép chặt và đến khi không còn mùi thơm nữa thì những cách hoa cũng chỉ còn là những mảnh vụn nát bét. Và với gã, những con người mang mùi thơm lý tưởng cũng như những cánh hoa đó, cũng cần phải làm như thế để rút ra được mùi thơm, cái mà đối với gã mới là điều quan trọng nhất.

Kể từ đó đối với tất cả xã hội gã trở thành một con ác quỷ với cái cách mà hắn dùng để lấy mùi thơm từ các nàng trinh nữ, một điều mà hắn không sao hiểu được khi với hoa thì bình thường còn với người lại không được “điều quan trọng chỉ là mùi thơm thôi mà” Grenouille đã ngạc nhiên nhận định.

Cái đẹp của tội ác, một nhận định mâu thuẫn khi đã là tội ác thì không thể đẹp nhưng đối với Jean-Baptiste Grenouille đó lại là nhận định hợp lý nhất. Tội ác chỉ có với con người, Jean-Baptiste Grenouille chưa bao giờ là một con người đúng nghĩa, từ tâm hồn đến thể xác. Chính vì thế những hành động của gã đối với mọi người là tội ác nhưng đối với chính gã lại là đỉnh cao của cái đẹp.

Nhà văn Patrick Suskind đã kết thúc cuốn sách theo cách vừa đẹp lại vừa kinh dị. Jean-Baptiste Grenouille sẽ sống với thế giới phù du nhưng đầy mạnh mẽ của gã một cách vô tư, hạnh phúc nhất nếu gã không cố trở thành một con người. Và khi đã dần trở thành một con người thì tất cả những gì tươi đẹp, lý tưởng nhất đối với gã trước đây lại trở thành một cơn ác mộng, ác mộng của tội ác như nó vốn dĩ là vậy với mọi người.

Ám ảnh, mãnh liệt, bất ngờ, tất cả làm nên một câu chuyện đầy tính nhân bản về giá trị của cái gọi là “vẻ đẹp hoàn mỹ”. Jean-Baptiste Grenouille là một “vẻ đẹp hoàn mỹ”, vẻ đẹp tuyệt đối của mùi hương. Thế nhưng, nếu cái đẹp đó không chứa trong nó một trái tim con người thì vẻ đẹp đó cũng chẳng khác gì một tội ác tột cùng.

Xem thêm nhiều hơn Thu gọn


 
Mua ở đâu?