Xem sách hay

Robinson Crusoe Lạc Trên Hoang Đảo – Văn Học Cổ Điển Chọn Lọc

Mua ở đâu?
Daniel Defoe

Daniel Defoe

Robinson Crusoe Lạc Trên Hoang Đảo – Văn Học Cổ Điển Chọn Lọc:
"Suốt đêm tôi không chợp mắt được; càng cố xua đuổi những hình ảnh đã làm cho tôi kinh hoàng thì sự sợ hãi lại càng tăng lên. Nhiều ý nghĩ ghê rợn ám ảnh và làm tôi rối loạn tinh thần. Mặc dù giờ đầy tôi ở rất xa chỗ xảy ra những chuyện bất ngờ, trí tưởng tượng của tôi vẫn lẩn quẩn ở đó, nặng trĩu những lo và sợ. Người nào đã để lại những dấu vết đó? Còn ai khác hơn là những thổ dân ở đất liền đã bơi xuồng trên biển rồi bị gió ngược hoặc những luồng nước chảy xiết đưa tới đảo này. Có lẽ họ cũng chẳng muốn ở lại lâu trên bờ biển vắng tanh này, và tất nhiên tôi cũng chẳng mong gì có họ ở đó.
Ruột rối bời bời nhưng tôi vẫn lấy làm may mắn vì đã không phải chạm trán với họ, và họ lại chưa thấy chiếc xuồng của tôi. Nếu thấy chiếc xuồng, họ sẽ đoán trên đảo có người ở; nhất định sẽ đi tìm kiếm và phát hiện ra tôi.
Thế là tôi lại bình tĩnh. Hàng ngày, tôi lại ra ngoài để đi đây đó như trước. Mới ở nhà có ba ngày đêm mà tôi đã bị thiếu thốn rồi; trong nhà chỉ có vài cái bánh khô và một ít nước ngọt. Tôi nghĩ ngay đến đàn dê cái, vú đang căng sữa, cần phải vắt. Tôi thường say sưa làm công việc ấy vào buổi chiều. Tôi ra thật đúng lúc; những con vật ấy đang vật vã vì cương sữa, nhiều con đã phát ốm và một số con đã bị tắc sữa rồi.
Càng ngày tôi càng mạnh dạn hơn và tôi vẫn yên trí rằng mình vừa trải qua một cơn mê hoảng dữ dội. Tuy nhiên, tôi cũng chưa thật tin hẳn thế, tôi còn muốn thật sự đến tận nơi đó rõ ràng kích thước các dấu vết đã gây ra cơn mê hoảng. Ra đến nơi, tôi thấy rõ ngay mình không thể nào từ trên xuồng bước xuống được chỗ đó. Hơn nữa, sau khi ướm thử, tôi thấy rõ ràng cái vết chân to hơn bàn chân tôi. Thế là tôi lại phập phồng lo sợ. Tôi rùng mình như lên cơn sốt rét… Tôi trở về nhà yên trí rằng đã có người đặt chân lên bãi biển, hoặc là hòn đảo có người ở. Đằng nào tôi cũng có thể gặp nguy cơ bị tấn công bất thình lình, khó mà đề phòng trước được.
Bây giờ, tôi bắt đầu lo sợ rằng tôi đã đào cái hang rộng và mở cửa đi vào hang xuyên qua ngọn đồi mở ra bên kia vách đá. Tôi cứ nghĩ quẩn quanh làm nỗi lo sợ cứ tăng dần lên. Thế là tôi quyết định củng cố thêm pháo đài của tôi bằng cách làm thêm một hàng rào nữa bao bọc bên ngoài hàng rào cũ. Tôi cố gắng làm cho hàng rào này kiên cố vững chắc hơn…".
Mục Lục:
Chương 1: Đắm tàu
Chương 2: Nhật ký của Robinson
Chương 3: Thung lũng phì nhiêu
Chương 4: Cuộc sống đơn độc
Chương 5: Khám phá khủng khiếp
Chương 6: Những tên ăn thịt người
Chương 7 : Thứ sáu
Chương 8: Giải thoát
Chương 9: Nổi loạn trên tàu
Chương 10: Vĩnh biệt hoang đảo.
Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?