Ong Chúa:
"… Satoko bất ngờ đẩy tay Okado, toàn thân run rẩy chạy đến bên trường kỷ, đau đớn cực độ, quỳ xuống đất khóc òa lên.
Nguyên trước đây Satoko luôn cho rằng cha mình là con người lãng mạn chuyên đùa rỡn phụ nữ, điều này đã làm tổn thương nặng nề đến lòng tự trọng của cô, nào ngờ…
Cô khóc thật đau thương và khóc thật lâu, cho đến khi Okado lặng lẽ đến phía sau ôm lấy cô, hôn những giọt nước mắt trên mặt cô.
Tinh thần của Satoko tuy chưa hẳn bình tĩnh trở lại, nhưng cũng không giẫy khỏi cánh tay của Okado.
Cũng lúc đó, Kinugasa đang ngồi trên mỏm đá Cán Đàn. Ông vừa ném xuống vực bó hoa, đã bị dòng xoáy cuộn đi mất tích.
Mặt trời dần dần ngả về phía Tây, quầng sáng còn lại ánh lên thấp thoáng trên một bên mặt Kinugasa. Ông lặng lẽ đưa cặp mắt hơi ướt nhìn ra phía biển xa.
Mặt trời đã lặn xuống chân trời, nhưng mặt trời lặn xuống phía Tây hôm nay, ngày mai lại hiện lên từ phía Đông…". Đây là đoạn cuối trong cuốn tiểu thuyết trinh thám ong chúa của Seichi Yokomizo – tác giả được dịch ra nhiều thứ tiếng, cải biên thành phim, phim truyền hình, tiếng tăm rất lớn; ông được coi là "đại sư tiểu thuyết trinh thám" của Nhật Bản đương đại.
Mục Lục:
- Chương 1: Đảo Đàn Nguyệt
- Chương 2: Căn phòng khóa kín
- Chương 3: Người ủy thác thần bí
- Chương 4: Con dơi mất tích
- Chương 5: Miền Nam đẹp đẽ
- Chương 6: Mọi vai diễn đến đủ
- Chương 7: Lời nhắn trên gương
- Chương 8: Chiếc vợt nhuốm máu
- Chương 9: Xác chết thứ hai
- Chương 10: Trò chơi ác độc của Fumihiko
- Chương 11: Sóng gió của con dơi
- Chương 12: Văn phòng của luật sư Kano
- Chương 13: Phát hiện mới
- Chương 14: Vụ tấn công lúc đêm khuya
- Chương 15: Trong nhà hát
- Chương 16: Vụ án mạng thứ ba
- Chương 17: Kẹo Sôcôla màu xanh
- Chương 18: Ông Hoàng Kinugasa
- Chương 19: Đạo trường Thanh Mai
- Chương 20: Đường hầm bí mật
- Chương 21: Trở lại đảo Đàn Nguyệt
- Chương 22: Căn phòng bí mật còn dây máu
- Chương 23: Cuộn len màu đỏ
- Chương 24: Chân tướng của bi kịch
- Chương 25: Đoạn kết.
Mời bạn đón đọc.