Nỗi đau của người thiếu nữ được giải thưởng Tiểu thuyết phiêu lưu năm 1981. Câu chuyện như sau: Có một cặp già nhân ngãi, non vợ chồng. Chàng là nhà nghiên cứu, nhà báo, tuổi bốn mươi. Nàng mồ côi, đẹp, tuổi ba mươi sáu. Họ gặp nhau, say nhau. Hết say, cái chất mỗi ngày bày ra, gai góc. Chàng khuôn khổ, nàng tự do. Cãi nhau liên tục. Giận, nàng bỏ đi. Nhưng rồi lại về. Không phải một lần. Bỗng xảy ra một chuyện. Nàng viết thử một đoản thiên. Thành công bất ngờ: bên Mỹ họ chuyển thành kịch rồi dựng thành phim, mời nàng sang. Chuyện gay cấn. Hai bên nặng lời. Chàng dừng xe hất nàng xuống giữa khuya, trong rừng… Gọi là chuyện phiêu lưu, thực chất lại là chuyện xã hội, chuyện con người. Cuộc sống luôn có quy luật của nó, bất chấp quy luật ở đây cũng như ở nơi khác, sẽ bị sự vật quật lại, tai họa thật không biết đến đâu. Điều đó không cứ gì cặp vợ chồng trong truyện này phải biết và đã biết một cách quá ư đắng cay