Những Cú Siêu Lừa Của Arsène Lupin:
Arsène Lupin có óc phân đoán, sự tinh nhạy, kỳ tài páh án “ngang ngửa” với Sheerlock Holmes. Và họ đều có một điểm chung là… trên tài cá giới cảnh sát điều tra.
Song khác với sự công khai, đàng hoàng của chiến – sĩ – công – lý Sherlock Holmes, Arsène Lupin thực thi công lý theo một cách thức khác: lên án chống lại những kẻ giàu sang, lấy tiền bạc và của cải của họ giúp đỡ cho những người nghèo khó.
Đề tài phong phú, đối tượng đa dạng, sự kiện vụ án biến hoá khôn lường; Lupin “xuất quỷ nhập thần”, tột độ tài ba, hoang đường mà chân thực… Tất cả những cai đó khiến người đọc bị cuốn hút, không thể dời ra.
Hãy khám phá, chiêm nghiệm, thưởng thức và tự thư giãn với các vụ kỳ án của Arsène Lupin.
“… Đặc biệt, câu chuyện chiếc khăn choàng đỏ mà theo ông, là rất đáng ngờ. Hẳn là lý thú, nhưng không thể xác thực, không đáng tin! nhìn bề ngoài cũng thế, sự giải thích của Lupin có vẻ logic, mà lợi hại trái ngựơc với khi xem xét nghiêm ngặt trên mọi vấn đề.
– Không – Granimard tự nhủ – Toàn bộ cái đó chính là chuyện tầm phào… một mớ tạp nhạp những giả định và giải thiết không hề có cơ sở. Ta không chấp thuận!
Khi về đến nhà số 36 bến cảng Orfèvres, ông hoàn toàn dứt khoát với quyết định, coi sự việc đó là không hề xảy ra.
Ông lên trực ban ở cơ quan an ninh. Tại đấy, một đồng nghiêp nói với ông:
– Anh gặp xếp chưa đấy?
– Chưa.
– Lúc nãy, ông ấy có hỏi anh.
– Vậy ư?
– Ồ, Anh đến gặp ngay ông ấy đi nào.
– Gặp ở đâu?
– Ở phố Berne… có một vụ giết người xảy ra đêm qua…
– Hả? vậy nạn nhân…?
– Không rõ lắm… đâu như một ca sĩ quán cà phê ca nhạc…
Ganimard lẩm bẩm:
– Quái nhỉ!
Hai mươi phút sau ra khỏi xe điện ngầm, ông đi thẳng đến phố Berne.
Nạn nhân rất nổi danh trong giới sân khấu, dưới biệt danh là Jenny Shaphin; ở một căn hộ bình thường trên lầu hai.Ngài thanh tra được một nhân viên cảnh sát dẫn, trước tiên qua hai gian rồi vào một phòng đã có các quan viên phụ trách điều tra, cả người đứng đầu cơ quan an ninh – ông Duouis, và một bác sĩ pháp y.
Mới liếc qua, Ganimard đã thấy rùng mình. Ông nhác thấy xác một người đàn bà trẻ nằm trên ghế đi-văng, hai bàn tay co quắp nắm chặt một mảnh lụa đỏ. Vai lộ ra bên ngoài áo cánh khoét cổ bị hai vết thương rất sâu, máu đọng lại xung quanh. Nét mặt hầu như tím đen, cau có, biểu lộ sự ghê sợ tột cùng…”.
Mời bạn đón đọc.