Nghìn Lẻ Một – Chuyện Cổ Tích Hay Nhất:
“Tôi tên là Simbad nhưng mọi người gọi tôi là Thuỷ thủ Simbad vì tôi sống trên biển thường hơn trên đất liền. Bố tôi mất để lại cho tôi nhiều của cải nhưng tôi còn trẻ và thiếu khôn ngoan… và chẳng bao lâu tài sả của tôi tan thành mây khói. Tôi nghĩ: sống nghèo đói ư? Không bao giờ. Còn lại ít nhiều tôi bán đi, mua một số hàng hoá lên tàu đi Ấn Độ với những thương gia khác.
Chúng tôi ra khơi, bỗng gặp một cơn bão làm tàu chệch đường, may mà tàu chúng tôi không chìm như có phép lạ… dần dần cơn bão lặng và chúng tôi đổ bộ lên một hòn đảo. Hạnh phúc xiết bao khi cảm thấy đất liền dưới chân mình sau khi thoát khỏi đắm tàu! Hòn đảo này hoang vắng nhưng thật đẹp: những bụi cây xanh rờn, cỏ non, cây đầy quản, những con suối nước trong… một thiên đường thực sự.
Chúng tôi, những người này đi một phía, những người kia đi phía khác, tò mò thám hiểm hòn đảo tuyệt vời này. Tôi đi mãi, cho đến lúc kiệt sức, vì đói và mệt, ngồi xuống dưới bóng một cây to. Có mang theo một ít thức ăn và một chai rượu, tôi chuẩn bị một bữa ăn nhỏ, uống đã khát và bụng đầy căng, rồi ngủ thiếp đi…
Thức dậy tôi thấy chẳng còn một bạn đường nào, chạy đi tìm, gọi họ… nhưng trả lời tôi chỉ là tiếng chim hót và tiếng gió rít qua lá cây. Tôi lần đến chỗ tàu chúng tôi tạt vào. Không có ai! Chỉ thấy ở chân trời một điểm nhỏ: chiếc tàu chúng tôi đã đi xa…
Các bạn đường đã bỏ rơi tôi trên hòn đảo!
Phải biết đây là chỗ nào. Tôi trèo cành này sang cành khác, trên cao một cây to để quan sát vùng xung quanh… chúng tôi đã không nhầm: trên hòn đảo này không nhà cửa, không làng xóm… không một con người. Chỉ có một vật lớn dạng tròn ở giữa bãi cỏ… trên cây tôi nghĩ đấy là một công trình xây dựng.
Lòng đầy hy vọng, tôi xuống từ chỗ quan sát, đi lại phía vật bí hiểm đó. Nó trơn như như đá hoa, không có cửa vào… vật gì thế này? Tôi nghĩ – để xem trong có rỗng không?. Tôi lấy một hòn đá muốn đâm thủng vật ấy. Nhưng bỗng bầu trời tối lại, mặt trời như đã lặn. Ngẩng đầu lên nhìn: ngay trên đầu tôi là một con chim to lớn và ghê gớm. Khi nó đập cánh một làn gió mạnh nổi lên; nó mở và khép miệng thì tiếng rơi quất…”.
Mục Lục:
Aladin và cây đèn thần
Alibaba và bốn mươi tên cướp
Anh thủy thủ Simbad
Chú vịt con xấu xí
Con sâu kỳ diệu
Con ong trả nghĩa
Con đường tìm đến tự do
Con lạc đà trắng
Con chim xanh
Chú voi con
Con thỏ muốn có cánh
Chuột thành phố và chuột đồng ruộng
Con mèo Okra
Con cáo và những chùm nho
Quạ và cáo
Con ngựa thần
Ba chú lợn con
Con cáo và những con lươn
Người hắc ín
Anh hề của nhà vua
Con gà trống vàng
Da lừa
Râu xanh
Con mèo đi hia hay luật sư mèo
Những quả Ôliu cất giữ
Những con thiên nga hoang
Con cò Siljan
Con chim hoạ mi và hoàng đế
Mưu mẹo nhà thỏ
Những bà tiên
Riquet tóc bờm
Cậu bé ngón tay cái
Hoàng tử tí hon và chú bé nghèo khổ.
Mời bạn đón đọc.
“Tôi tên là Simbad nhưng mọi người gọi tôi là Thuỷ thủ Simbad vì tôi sống trên biển thường hơn trên đất liền. Bố tôi mất để lại cho tôi nhiều của cải nhưng tôi còn trẻ và thiếu khôn ngoan… và chẳng bao lâu tài sả của tôi tan thành mây khói. Tôi nghĩ: sống nghèo đói ư? Không bao giờ. Còn lại ít nhiều tôi bán đi, mua một số hàng hoá lên tàu đi Ấn Độ với những thương gia khác.
Chúng tôi ra khơi, bỗng gặp một cơn bão làm tàu chệch đường, may mà tàu chúng tôi không chìm như có phép lạ… dần dần cơn bão lặng và chúng tôi đổ bộ lên một hòn đảo. Hạnh phúc xiết bao khi cảm thấy đất liền dưới chân mình sau khi thoát khỏi đắm tàu! Hòn đảo này hoang vắng nhưng thật đẹp: những bụi cây xanh rờn, cỏ non, cây đầy quản, những con suối nước trong… một thiên đường thực sự.
Chúng tôi, những người này đi một phía, những người kia đi phía khác, tò mò thám hiểm hòn đảo tuyệt vời này. Tôi đi mãi, cho đến lúc kiệt sức, vì đói và mệt, ngồi xuống dưới bóng một cây to. Có mang theo một ít thức ăn và một chai rượu, tôi chuẩn bị một bữa ăn nhỏ, uống đã khát và bụng đầy căng, rồi ngủ thiếp đi…
Thức dậy tôi thấy chẳng còn một bạn đường nào, chạy đi tìm, gọi họ… nhưng trả lời tôi chỉ là tiếng chim hót và tiếng gió rít qua lá cây. Tôi lần đến chỗ tàu chúng tôi tạt vào. Không có ai! Chỉ thấy ở chân trời một điểm nhỏ: chiếc tàu chúng tôi đã đi xa…
Các bạn đường đã bỏ rơi tôi trên hòn đảo!
Phải biết đây là chỗ nào. Tôi trèo cành này sang cành khác, trên cao một cây to để quan sát vùng xung quanh… chúng tôi đã không nhầm: trên hòn đảo này không nhà cửa, không làng xóm… không một con người. Chỉ có một vật lớn dạng tròn ở giữa bãi cỏ… trên cây tôi nghĩ đấy là một công trình xây dựng.
Lòng đầy hy vọng, tôi xuống từ chỗ quan sát, đi lại phía vật bí hiểm đó. Nó trơn như như đá hoa, không có cửa vào… vật gì thế này? Tôi nghĩ – để xem trong có rỗng không?. Tôi lấy một hòn đá muốn đâm thủng vật ấy. Nhưng bỗng bầu trời tối lại, mặt trời như đã lặn. Ngẩng đầu lên nhìn: ngay trên đầu tôi là một con chim to lớn và ghê gớm. Khi nó đập cánh một làn gió mạnh nổi lên; nó mở và khép miệng thì tiếng rơi quất…”.
Mục Lục:
Aladin và cây đèn thần
Alibaba và bốn mươi tên cướp
Anh thủy thủ Simbad
Chú vịt con xấu xí
Con sâu kỳ diệu
Con ong trả nghĩa
Con đường tìm đến tự do
Con lạc đà trắng
Con chim xanh
Chú voi con
Con thỏ muốn có cánh
Chuột thành phố và chuột đồng ruộng
Con mèo Okra
Con cáo và những chùm nho
Quạ và cáo
Con ngựa thần
Ba chú lợn con
Con cáo và những con lươn
Người hắc ín
Anh hề của nhà vua
Con gà trống vàng
Da lừa
Râu xanh
Con mèo đi hia hay luật sư mèo
Những quả Ôliu cất giữ
Những con thiên nga hoang
Con cò Siljan
Con chim hoạ mi và hoàng đế
Mưu mẹo nhà thỏ
Những bà tiên
Riquet tóc bờm
Cậu bé ngón tay cái
Hoàng tử tí hon và chú bé nghèo khổ.
Mời bạn đón đọc.