Học, rồi hành theo lời Đức Phật nhằm thấu tỏ vạn pháp huyễn giả để buông xuống. Khi ta buông xuống cái không phải chân lý, ngay đó là chân lý. Nhưng vẫn còn một cái ta biết/”sở hữu” chân lý đó cũng cần buông để trở về cái như nhiên thuần thiện, thuần tịnh và thuần lợi người cùng vạn vật – cái này khi dùng ngôn ngữ diễn tả, phải chăng người ta gọi đó là chân lý tối thượng? Nói vậy cũng đã lộng ngôn, bởi giả như cái mà tôi có thể hiểu đến trong lúc chưa chút thật chứng, âu cũng chỉ là cái thấy trong mộng mà thôi.
Mời bạn đón đọc.