Có lẽ thời gian không quá 15 ngày, từ lúc viên đạn quật ngã hắn, hắn có cảm tưởng như kéo dài vô tận. Đầu óc hắn vẫn hoạt động sáng suốt và lạnh lùng. Hắn trong thấy cái bị xám nằm dưới đất. Chẳng quan tâm đến mấy người khác, hắn nhét súng vào bao, lượm cái bị và bước ra khỏi ngân hàng.
(…)
Tất cả đều trong suốt và lạnh lùng trong đầu óc hắn. Giờ đây không còn vấn đề quay về khách sạn nữa. Trong khi bước nhanh đến phía chiếc xe, hắn nhận thấy mình hơi lảo đảo và máu của hắn chảy trên lề đường. Hắn biết chẳng còn chút hi vọng nào thoát khỏi.
Mời bạn đón đọc.