Cuối cùng em cũng trở về, trong lúc anh vẫn chưa cô độc đến già.
Bầu trời không còn xa xôi, mặt đất không còn tối tăm nữa.
Anh vẫn nhớ nụ cười rạng rỡ như ánh dương của em, nhớ đôi tay kéo anh trong giấc mơ.
Anh từng có được em, để mất em. Anh từng khóc trong đau đớn, từng cười ngu ngơ.
Em là nỗi vương vấn lớn nhất trong cuộc đời anh, làm sao anh có thể từ bỏ, có thể không khát khao?
Mời bạn đón đọc.