Có thịnh ắt có suy, ấy là quy luật từ xa xưa. Hùng Vương mười tám mải mê tửu sắc, chẳng màng việc nước đã làm cho Văn Lang hùng mạnh năm nào bước vào suy vong. Nhưng có suy rồi ắt sẽ lại thịnh, An Dương Vương lên ngôi, hòa hợp hai bộ tộc Lạc Việt và Âu Việt, lập nên nước Âu Lạc.
Vào buổi ấy, do vẫn chưa có chữ viết, người Âu Lạc vẫn tiếp tục truyền tải những ước mơ, khát vọng thông qua những truyền thuyết vẫn còn mang đậm màu sắc huyền thoại, kì bí nhưng qua đó vẫn cho ta biết thêm nhiều điều về cuộc sống của người dân lúc bấy giờ.
Âu Lạc hùng mạnh, Âu Lạc phồn thịnh nên sẽ chẳng thể nào tránh được sự dòm ngó của phiên bang. Tần Thủy Hoàng cai trị cả một Trung Hoa rộng lớn vẫn ngó nghiêng về Âu Lạc. Nhưng Âu Lạc chẳng thiếu tướng tài, binh dũng để chiến đấu với kẻ thù, khiến cho kẻ thù phải khiếp sợ, vỡ mộng xâm lược nước ta.
Nhưng An Dương Vương lơ là cảnh giác, bởi Mỵ Châu nhẹ dạ cả tin, nước ta đã rơi vào ách thống trị của phương Bắc. Từ đây, một ngàn năm Bắc thuộc đen tối của dân ta đã bắt đầu.
Mời bạn đón đọc.