“Chiêu ma chưởng này lừng danh vũ nội đã trăm năm, chân nhân thấy chưởng ảnh mù tịt quanh mình, không biết đâu là hư, là thực.
Lão cả kinh vận toàn lực xoay tít, song chưởng phủ kín toàn thân, trông như trái cầu được tạo thành bởi vạn bàn tay. Chiêu thức quái dị này quả nhiên cứu vãn được tình hình. Bốn chưởng chạm vào nhau nổ ì ầm. Chân nhân văng ra sau nửa trượng. Vì lão phải phân tán chân lực cho mọi vị trí, trong khi chưởng của Tử Siêu chỉ có một phương là thật, còn lại đều là hư ảo. Cái thần diệu của Ma ảnh chưởng là ở chỗ ấy.
U Linh chân nhân nhục nhã nên động sát cơ, quyết không tha cho đối thủ, lão vươn vai, toàn thân căng phồng, tỏa luồng bạch khí mờ đục.
Tay lão ve vẫy trong không gian, không chút kình lực nhưng nhanh như thiểm điện. Thân lão bốc lên, trôi về phía đối phương.
Tử Siêu thấy lão đỡ được chiêu Ma ảnh trùng hiệu, hiểu rằng U linh âm phong chưởng không phải tầm thường. Chàng dồn đủ mười hai thành công lực, đánh chiêu Ma ảnh luân vũ.
Xét về hình thức, hai chiêu này có vẻ giống nhau. Tử Siêu như vị Phật ngàn tay nương theo trái cầu chân khí bay lên.
Tiếng chưởng giao nhau nổ ì ầm, nhanh như tiếng pháo giao thừa.
Tử Siêu chịu không nổi công lực thâm hậu của chân nhân, chỉ sau mười tám chưởng đã dội ra sa xuống đất.
Mọi người kinh hãi thét lên nhưng Lục Đao Y chưa kịp đắc ý đã nghe tay hữu đau nhói. Lão nhìn lại thì thấy một mũi châm như sợi lông bò, đuôi có chạm đầu phượng hoàng. Chất kỳ độc lan nhanh khiến tay lão tê dại. Nhớ đến một người, lão khiếp vía rít lên: “Vô ảnh châm!”…”
(Trích đoạn)
Mời bạn đón đọc.