… Sáng thứ bảy, hoàng hậu còn ở bang Florida quyên tiền của người giàu, bên ngoài trời sáng sủa và mát mẻ. Ông muốn ngủ dậy muộn, rồi sau đó chơi gôn. Nhưng mới bảy giờ, ông đã ngồi trước bàn giấy thắt cà vạt, nghe Fletcher Coal gợi ý phải làm cái gì về chuyện này và chuyện nọ. Richard Horton, Chánh án, đã nói chuyện với Coal, và giờ đây Coal hoảng hốt.
Ai đó mở cửa ra và Horton bước vào một mình. Họ bắt tay nhau. Horton ngồi bên kia bàn. Coal đứng gần đó, và điều này thực sự khiến Tổng thống bực bội khó chịu.
Horton là con người chậm chạp nhưng thật thà. Ông không phải ngớ ngẩn hoặc lờ đờ, ông chỉ hay suy nghĩ cẩn thận về đủ mọi khía cạnh trước khi hành động. Ông suy nghĩ, cân nhắc từng lời trước khi nói. Ông trung thành với Tổng thống và có thể tín nhiệm về khả năng phán đoán chắc chắn.
– Chúng tôi đang nghiêm túc xem xét đến một cuộc điều tra chính thức của bồi thẩm đoàn luận tội về cái chết của Rosenberg và Jensen – Ông trịnh trọng công bố. – Dưới ánh sáng những gì xảy ra ở New Orleans, chúng tôi cho rằng việc này phải được tiến hành ngay tức khắc.
– FBI đang điều tra rồi. – Tổng thống nói. – Họ đã huy động ba trăm nhân viên vào vụ này. Tại sao chúng ta còn phải dính vào?
– Thế họ có điều tra theo hướng bản hồ sơ Con Bồ Nông không? – Horton hỏi. Ông biết tỏng câu trả lời. Ông biết vào lúc này Voyles đang ở New Orleans với hàng trăm nhân viên. Ông biết rằng họ đã nói chuyện với hàng trăm người, thu thập một đống những chứng cứ vô dụng. Ông biết Tổng thống đã yêu cầu Voyles bỏ việc điều tra theo hướng
Con Bồ nông, và ông cũng biết Voyles không nói với Tổng thống về đủ mọi điều.
Horton chưa từng nhắc đến bản hồ sơ Con Bồ nông với Tổng thống, và nội một sự kiện là ông thậm chí biết cả cái chuyện chết tiệt đó cũng đã khiến Tổng thống giận điên lên rồi. Còn thêm bao nhiêu người nữa biết về chuyện này? Có lẽ tới hàng ngàn…
Mời bạn đón đọc.