Đạo Trời vô cùng. Lòng người bất trắc. Chỉ có Nhân và Nghĩa là thứ bảo vật bất biến vĩnh hằng.
Nhân Nghĩa là bảo vật vì từ nghìn xưa cho tới nghìn sau, luôn luôn được ưa chuộng, trái lại hung bạo bị căm thù. Được ưa thì thắng, bị ghét thì thua, cuộc đấu tranh trường diễn của lịch sử, lời tiên nho nói không sai: Cương cường bất tử nhân nghĩa vương.
Truyện Hán Sở Tranh Hùng là một minh họa có sức thuyết phục cho chân lý ấy.
Tần Thủy Hoàng dùng sức mạnh tóm thâu lục quốc. Nhưng vì chỉ biết dùng bạo lực, không biết lấy Nhân Nghĩa thu phục lòng người mà lòng người rời bỏ, rốt cuộc bị Hạng Vũ tiêu diệt. Nhưng thắng Tần rồi, Hạng lại lầm đường đi vào vết xe đổ nên đã bị Lưu Bang trừ khử.
Lưu Bang, tức Hán Cao Tổ, đã thấy rõ sức mạnh và độ bền của Nhân, Nghĩa, biết dùng Nhân Nghĩa làm keo sơn gắn bó lòng người nên đã củng cố Hán tộc được lâu dài.
Đọc Hán Sở Tranh Hùng là để soi tấm gương không mòn còn mãi: tấm gương Nhân Nghĩa