Xem sách hay

Hắc Ngục Cốc (Trọn 6 Tập)

Mua ở đâu?
Trần Thanh Vân

“… Kỳ Dũng đưa đôi mắt đượm buồn nhìn thái độ lạnh nhạt của phụ thân chàng, nên rụt rè đáp:

– Không… ai dạy cả! Những đường kiếm vừa rồi con đã chiếu theo “Ngũ Hành quyền” của thân phụ mà chế biến thành những chiêu kiếm để luyện cho vui…

Sắc diện lão quái có hơi dịu lại. Lão chọp độc nhãn mấy cái rồi uốn cong vành môi thè lưỡi ra liếm quanh trông có vẻ nghĩ ngợi.

Qua một lúc, chẳng hiểu lão đã nghĩ thế nào, mà lão lại gác cái chân què lên gậy sắt rồi nện mạnh xuống đất một cái.

“Bạch!”

Đồng thời, tay áo của lão phất nhanh một làn gió thổi vút ba ngọn đèn dầu thông tắt lịm.

Bóng tối tràn ngập cả căn nhà.

Tất cả đều nhuộm màu đen, chỉ trừ một đốm đỏ, nhấp nháy chiếu lên mình thiếu niên, đó là ánh mắt của lão độc nhãn đó.

Bên ngoài trời vẫn mưa, gió vẫn gào, thỉnh thoảng vài luồng chóp băng vào khe cửa làm cho thiếu niên kinh hoảng, khi nhận ra thân phụ chàng đứng lù lù trước ba chiếc hình nhân như những pho tượng huyền bí.

Bỗng độc nhãn lão nhân hét to xé tan cảnh yên lặng:

– Kỳ Dũng! Mày luyện lại mấy thế kiếm vừa rồi cho ta xem thử.

Trời tối, Kỳ Dũng làm sao thấy được vẻ mặt đầy căm phẫn của lão nhân, chàng chỉ nghe giọng nói của ông ta chứa đầy nộ khí.

Tim Kỳ Dũng bỗng run lên. Chàng đoán chừng thân phụ chàng giận chàng vì võ học của chàng chưa được tinh thông.

Chàng ứng tiếng đáp:

– Xin tuân lệnh!

Vừa dứt tiếng, cánh tay chàng trẻ tuổi Kỳ Dũng lại vung ra, luồng kiếm quang nhấp nhánh, chạy ngang dọc trên ba pho hình nhân bằng da thú.

– Trung đình! Kha kiên!

Cứ mỗi tiếng hét là một mũi kiếm điểm đến huyệt đạo đúng y như lời nói không sai một mảy may nào.

Chàng thiếu niên lấy làm hứng thú, tưởng rằng công phu biểu diễn của chàng sẽ làm cho phụ thân khen ngợi.

Ngờ đâu, lúc chàng thu kiếm lại, bước đến gần phụ thân chàng thì chàng lại nghe thiết trượng nện xuống đất một cách hằn học:

“Bịch! Bịch!”

Kỳ Dũng ái ngại lùi lại một bước, miệng van lơn:

– Thân phụ! Kiếm pháp con vừa biểu diễn có gì sơ suất làm phật ý phụ thân chăng?

Không có tiếng lão quái đáp lời, mà chỉ có tiếng thiết trượng nện trên đất mạnh hơn, bực dọc hơn.

– Bịch! Bịch!

Kỳ Dũng lại lùi lại thêm hai bước trố mắt nhìn người cha khắt khe của chàng, nhưng trong bóng tối đen nghịt ấy chàng không hề nhận ra khuôn mặt của lão quái, chỉ thấy ánh sáng độc nhãn của ông ta đỏ rực nhấp nháy vài cái, rồi chiếu thẳng vào mặt chàng một cách khủng khiếp…”.

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?