Trong lớp học vẽ, khi cả lớp đều hoàn thành bài vẽ mỹ thuật của mình, riêng tờ giấy vẽ của Vashti vẫn trắng tinh.
Cô giáo mỹ thuật tiến lại gần Vashti, mỉm cười và thốt lên: “A! Là một bạn gấu trắng trong bão tuyết!”, Vashti bực dọc thốt lên “Vui quá cô ha, con không thể vẽ được”. Rồi chỉ vài câu gợi ý, Vashti đã mạnh dạn lấy hộp màu chưa bao giờ dung, chẳng mấy chốc đã tạo ra một phòng triển lãm tranh “dấu chấm” vô cùng sinh động.
Từ đấy, Vashti vô cùng hào hứng với môn mỹ thuật, không những thế, em rất tự tin và yêu đời. Trong buổi triển lãm tranh của mình, em đã tạo động lực cho một bạn trai khi thấy cậu bé nhìn tranh Vashti và ước: Giá mà mình có thể vẽ đẹp như Vashti!
Mời bạn đón đọc.