“… Thiên Ma Nữ nói:
– Tự nhiên là có quan hệ, nếu Ác Khổng Minh ngầm quan sát thì nhất định hắn không để cho ta giết lão. Nếu thấy lão không cầm cự được thì hắn xuất thủ kịp thời giúp lão, hợp lực hai ngươi thì tự nhiên Thiên Ma Nữ ta không phải là địch thủ. Như thế há chẳng phải đã không giết được lão mà còn rơi vào thế “hoạ hổ bất thành” sao?
Thanh bào lão nhân thản nhiên nói:
– Lão phu không tin là ngươi có thể đả thương lão phu…
Nói đoạn bỗng nhiên lão chồm người tới trước như định xuất thủ.
Thiên Ma Nữ lập tức tung người thối lui hai trượng và nói:
– Trần đại hiệp không cần miễn cưỡng, mã bộ của lão đã đứng không vững rồi kia.
Thanh bào lão nhan ngạc nhiên dừng bước, trong lòng vừa tức giận vừa khẩn trương nên bất giác thở một hơi.
Thiên Ma Nữ vẫn hạnh phúc nói tiếp:
– Không cần khẩn trương, ta cũng không thể giết lão, lão đã hạ thủ lưu tình tha thiết chết cho ta ba lần nên lần này ta cũng nên báo đáp đôi chút.
Thanh bào lão nhân nộ khí quát lớn:
– Ta không tin!
Thiên Ma Nữ đưa ngọc thủ trắng nõn nà lên vén tóc rồi nói:
– Không tin cũng không sao, thực ra ta không giết lão là còn lý do quan trọng hơn, ta cần lão sống tiếp, để bọn chúng không dám vọng động, như vậy sẽ tạo cơ hội cho ta dễ dàng hành động.
Thanh bào lão nhân nộ khí nói:
– Nếu bệnh của lão phu có thể hồi phục thì người đầu tiên lão phu giết là Thiên Ma Nữ ngươi đấy!
– Đáng tiêc là lão đã không còn có cơ hội.
– Lão phu có thể nói tin tức này với bọn Liễu Mị Nương, Ác Khổng Minh, khiến cho ngươi không dễ dàng thực hiện ý đồ.
– Muộn rồi, bốn người bọn học rất khó gặp trở lại.
– Bọn chúng nói tâm cơ của ngươi thâm nhất, xem ra quả nhiên không sai.
– Quá khen, quá khen…
Nói đoạn Thiên Ma Nữ lấy trong người ra một túi da rồi quăng đến trước mặt Thanh bào lão nhân và nói tiếp:
– Lúc này công lực của lão đã khó lòng phát xuất như ý, nếu tức giận thì ảnh hưởng rất lớn đến thân thể Trần đại hiệp. Nếu Thiên Ma Nữ này phán đoán không sai thì sợ rằng lão đã không còn khí lực để rời Kim Phong Đỉnh này rồi. Trong túi da của ta có lương khô và mấy vị dược liệu giúp tăng khí lực, lúc nào cần thì Trần đại hiệp cứ dùng, xem như ta báo đáp ân tình mà lão đã hạ thủ lưu tình mấy lần trước. Trần đại hiệp hãy bảo trọng, cáo biệt!
Lời vừa dứt thì Thiên Ma Nữ lập tức xoay người lướt đi như bay xuống núi, chớp mắt đã mắt hút tung tích…”
Mời bạn đón đọc.