Xem sách hay

Điệu Valse Địa Ngục

Mua ở đâu?
Di Li

Di Li, tên thật Nguyễn Diệu Linh, sinh ngày 3/6/1978, có hơn 10 năm hoạt động trong lĩnh vực Quan hệ công chúng với vai trò người tư vấn chiến lược và tổ chức thực hiện PR, cộng tác giảng dạy PR tại một số trường đại học. Năm 2007, chị hoàn thành luận văn thạc sĩ với …

Điệu Valse Địa Ngục:
“Một bộ tóc giả ma quái, chuyến xe bus cuối năm và hành trình tình cờ cùng những hồn ma, cuộc du ngoạn đầy đe doạ của đôi vợ chồng mới cưới…..Những câu chuyện nhuốm màu kinh dị khiến bạn không kìm nổi cảm giác sợ hãi nhưng sự lôi cuốn khéo léo của nó làm bạn tò mò kinh khủng. Không chỉ thế, còn có những câu chuyện khác về những người trẻ loay hoay tìm kiếm bản thân mình, những bi hài của quan hệ nhân sinh, những câu chuyện cuộc đời đầy ắp chi tiết, một thế giới rộng lớn được quan sát tỉ mỉ trở nên ngồn ngộn thông tin…..
Lâu, mới đọc một người trẻ viết tinh và sắc như vậy. Một lối văn hoạt, sắc sảo, một lý trí biết tiết chế, sự lôi cuốn được thiết kế công phu bằng vào câu chuyện chứ không phải bằng vào cảm giác. Di Li thực sự là một gương mặt khác trong số những người viết trẻ hiện nay. (Trần Thanh Hà)

“Tiếng chuông điện thoại khẩn cấp làm luật sư Thạch tỉnh giấc. Đầu dây bên kia có vẻ mừng rỡ:” Vũ đây. Có một khách hàng mới cho anh. Vụ này phi anh không ai làm nổi.”
Đúng tám giờ sáng hôm sau, luật sư Thạch có mặt ở văn phòng. Ông đảm nhiệm việc bào chữa cho các tội phạm hình sự. Thạch khét tiếng trong đoàn luật sư vì độ rắn mặt, xử lý tình huống bằng mọi cách nhờ vào những kẽ hở trong luật pháp nhưng cái giá phải trả cho ông không rẻ chút nào. Vũ đặt xấp hồ sơ lên mặt bàn. Sắc mặt luật sư Thạch không đổi. Ở cái thành phố bình yên này, một vụ án hấp dẫn như vậy khiến ngay cả mấy đứa con nít mặc đồng phục cũng bàn tán với vẻ hiểu biết. Gần năm mươi tuổi, luật sư Thạch vẫn sống một mình. Thạch say mê nghề nghiệp một cách lạnh lẽo và lạnh lẽo cắt đứt với bất kỳ người phụ nữ nào nhỏ lệ than phiền:”Anh tìm đủ mọi cách để chạy tội cho cái bọn bất lương, vô nhân tính ấy. Cái gì cũng phải có nhân có quả chứ!” Luật sư Thạch xem qua các thông tin mới nhất trên báo trong lúc chờ đợi đại diện của thân chủ. Một vụ giết người xảy ra tại nhà riêng của một cô gái trẻ. Nhưng cả nạn nhân lẫn bị can đều là khách. Người bị giết là bà P., Giám đốc ngân hàng X, hung khí là một con dao tỉa hoa quả có dấu vân tay của người khách thứ hai, một thanh niên hai mươi bảy tuổi, nghề nghiệp tự do. Suy luận lôgíc rất đơn giản, một vụ xung đột do mâu thuẫn tình ái dẫn đến va chạm. Đúng chín giờ, một phụ nữ nhỏ bé xuất hiện, Bà ta quãng ngoài sáu mươi, nhưng nhìn kỹ thì có vẻ không đến vậy. Dường như những vất vả của cuộc sống thường nhật và nỗi đau mà bà đang gánh chịu khiến bà già đi hàng chục tuổi. Bà ta trông nghèo nàn, nhẫn nhịn và suy sụp. Khi đối diện với Thạch trong phòng riêng, bà ta oà khóc:”Mẹ con tôi trông sự nhờ ông. Mẹ con tôi rất nhiều tiền, ông muốn bao nhiêu cũng được. Thằng Hùng nhà tôi nó non nớt, còn con mẹ kia thì sành sỏi. Nó bị lừa ông ạ. Con mẹ ấy dâm đãng, quyến rũ một thằng chỉ đáng tuổi con mình rổi bủa vây lấy nó. Chắn chắc nó làm cho thằng Hùng nhà tôi hoá điên…….” – “Khoan đã!” luật sư Thạch chặn cơn xúc động của người mẹ lại và nói bằng giọng lạnh lùng: “Bà chỉ trả lời những gì tôi hỏi.”

Luật sư Thạch luôn có những cách làm việc hoàn toàn khác với nguyên tắc thông thường. Ông không căn cứ theo logic của chuỗi sự kiện và nhừng lớp lang bài bản của một luật sư nhà nghề, Phần lớn, trực giác khiến ông đánh hơi thấy chìa khoá của thành công. Ngôi nhà xảy ra vụ án rất dễ tìm, nằm ven hồ, khuất trong một khu phố yên tĩnh. Nó có cửa màu xanh lá cây, tường màu vàng, kiến trúc kiểu Pháp và đã tồn tại gần nửa thế kỷ. Chủ nhân của ngôi nhà, người liên quan đến vụ án mà báo chí nhắc tới liên tục vừa tạm thời được tại ngoại, ra mở cửa đón ông. Luật sư Thạch hơi chững lại, chỉ vì bản năng nghề nghiệp, nữ chủ nhân khoảng hai mươi tư tuổi, khuôn mặt khiến người đối diện, dù bất kỳ đối tượng nào, đều không muốn quay đi chỗ khác. Vẻ đẹp của cô giống hệt ngôi nhà, sang trọng, lịch lãm, cổ xưa và có một vẻ quyến rũ bí hiểm. Một âm thanh mơ hồ chạm vào thính giác của người khách, là một bản nhạc. Nó nhẹ, da diết, lạnh lẽo, âm u như cất lên từ lối vào hoang hoải của một khu vườn bí mật. Cô pha trà, mở cánh cửa trông ra hồ và vẫn không văn nhỏ nhạc. Căn phòng khách xinh xắn, có cả thảm len và giấy bôi tường hoa văn xanh, chiếc lò sưởi cũ kỹ nay được tận dụng để cất toan và cọ vẽ. Cô ta là hoạ sĩ, hẳn nhiên rồi, thông tin này ông đã biết từ trước. Ông bắt chuyện: “Bản nhạc gì hay quá, nhưng buồn..” Cô gái rót trà:”Appassionata, của Secret Garden.” Cô mím môi lại, để ngăn cái gì đó sắp trào ra. “Cô có thể kể lại trình tự?”, luật sư Thạch không để phí thời gian. Cô gái ngồi thẳng người trên băng ghế, nét mặt trở nên điềm tĩnh:”Bà ấy đến, khi tôi và anh ấy đang nhảy. Bà ấy đã hoá điên khi nhìn thấy chúng tôi. Bà ấy chửi rủa, gào thét điên loạn, rồi chạy vào bếp tìm con dao tỉa quả và lao vào tôi. Anh ấy giằng ra được nhưng bà ấy đã mất hết lý trí, cứ thế lao thẳng vào lưỡi dao.” – “Ở chỗ nào?” – “Ở đây.” Cô gái chỉ vào khoảng không cạnh lò sưởi. Một thoáng sợ hãi, song nữ chủ nhân ấy lấy lại bình tĩnh rất nhanh……” (Trích “Điệu Valse Địa Ngục”)

Mục lục:
Điệu Valse địa ngục
Mối tình khoai tây
Vong hồn trên những cánh đồng chết
Những người trẻ tuổi trong thành phố
Bộ tóc giả
Một câu chuyện có thật
Bến cuối
Cùng cha khác mẹ
Tất cả là nhờ anh bạn tôi
Người làm ảo thuật trên chuyến tàu đi Saint Peterburg

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?