Được xuất bản năm 1939, Di sản của Eszter tập hợp trong một câu chuyện ngắn gọn tất cả những gì tạo nên nghệ thuật của Márai Sándor. Sống ẩn dật trong ngôi nhà sắp sụp đổ, đờ đẫn trong chính sự cô đơn đang che chở cho mình, người phụ nữ đứng tuổi bỗng nhiên đón nhận sự trở về của người đàn ông duy nhất mà bà yêu thương, người đã lấy đi của bà tất cả, hoặc gần như tất cả, trước khi biến mất hai mươi năm trước. Sự đối mặt giữa hai con người phức tạp – Eszter đúng mực, không biết chính những mất mát của mình, và lajos, khó hiểu, quyến rũ và lọc lừa, là cơ hội thể hiện những xung đột của con người mà Márai Sándor là bậc thầy khắc hoạ. Sự căng thẳng bi kịch tột độ, bầu không khí như trong mộng, lối viết giản dị và rõ ràng, đã biến cuốn tiểu thuyết ngắn gọn này thành một kiệt tác thực sự.
“… Tôi nói thong thả, với vẻ trịnh trọng nực cười, mỗi lời đều có vẻ tự tin, như đã cân nhắc vô cùng kỹ lưỡng. Thực ra, dĩ nhiên tôi không nghĩ chín chắn được gì. Tôi không phút nào tin “có thể giải quyết được” điều gì ở đây, tôi không ao ước gục vào Lajos, và cũng không muốn tranh cải. Tôi muốn gì đây? Tôi muốn thờ ơ với mọi thứ. Anh đang ở đây, anh đã đến đây, sự kiện này là một cái gì đó đặc biệt tất yếu của cuộc đời, anh đang muốn một cái gì đó, đang nghĩ nát óc để đạt được nó, nhưng rồi anh cũng sẽ ra đi, và chúng tôi sẽ lại sống như những ngày xưa cũ. Quyền lực của anh với tôi đã chấm dứt! – tôi cứ nghĩ như vậy, và bình thản nhìn anh một cách thân thiện. Nhưng đồng thời, tôi lại nhận ra trong lòng mình đang trỗi dậy ngay từ lúc khởi đầu cuộc trò chuyện của chúng tôi, những cảm xúc lẫn lộn nhưng không có sự “dửng dưng”; tôi nhận ra, thứ cảm xúc tràn ngập trong những lời tôi nói với Lajos, là dấu hiệu cuả một mối quan hệ không cầu kỳ, uỷ mị, hay chất chứa những mơ mộng hư ảo của ánh trăng trong dĩ vãng. Chúng tôi trò chuyện về thực tại. Và như thể, sau bao nhiêu sương khói mịt mờ, chúng tôi cần phải bấu víu vào thực tại, tôi trả lời rất nhanh không lựa chọn từ ngữ:
– Anh không thể cho tôi cái gì được nữa. Anh đã lấy đi tất cả, anh đã tàn phá tất cả.
Anh đáp, đúng như tôi chờ đợi:
– Phải
Rồi bình thản nhìn tôi bằng đôi mắt xám trong veo; và ngó mông lung phía trước. Lời lẽ của anh có một vẻ thơ ngây, gần như vui sướng, như thể đã được khen ngợi ở một kỳ thi. Tôi rùng mình. Con người này là loại người gì? Anh mới điềm tĩnh làm sao; giờ anh nhìn quanh, kiểm tra ngôi nhà, tự nhiên như một kiến trúc sư. Sau đó, anh bắt đầu kể lể:
– Mẹ em mất trong căn phòng trên gác, phía sau cánh cửa chớp kia.
– Không đúng, – tôi sửng sốt. – Mẹ mất ở dưới, trong phòng khách, giờ là phòng của Nunu.
– Hay nhỉ, – anh nói. – Anh quên mất
Sau đó, anh ném điếu thuốc và đứng dậy đi loanh quanh. Anh bước đến sát tường nhà, đưa tay sờ những viên gạch, rồi lắc đầu.
– Hơi ẩm ướt, – anh lơ đãng chê bai.
– Năm ngoái chúng tôi đã tu sửa, – tôi nói chưa hết sửng sốt.
Lajos trở lại, nhìn sâu vào mắt tôi. Anh im lặng hồi lâu. Chúng tôi nhìn nhau, mắt hơi cụp xuống, chăm chú và tò mò. Vẻ mặt Lajos nghiêm nghị và hết sức thân ái.
– Eszter, một câu hỏi thôi, – anh nói nhỏ, giọng nghiêm trang. – Duy nhất một câu hỏi thôi…”.
– “Một tinh thần định mệnh mang đậm chất Đông Âu, sự căng thẳng đầy hiệu ứng bi kịch, những nhân vật tinh tế, văn phong trong sáng… và phép màu hiện ra” – Lire
– “Một người phụ nữ chẳng mong gì nữa, chẳng mong đợi ai nữa bỗng thấy tình yêu đầu tiên và cũng là tình yêu cuối cùng của mình trở về – để trả lại tất cả hay lấy đi nốt chút gì còn lại của bà? Bà không biết rằng trong con người đó, thiên thần và ác quỷ cùng mang những đôi cánh rực rỡ như nhau” – Amazon.fr
– “Một cuộc gặp gỡ diễn ra khi quá khứ gần như sống lại nguyên vẹn từ những tro tàn của nó đã đến lúc màn cuối cuả tấn bi kịch nổ ra bởi “quy luật của thế giới này là những gì đã khởi đầu sẽ giành quyền kết thúc” – NXB Albin Michel
– “Tác giả Hungary này thích miêu tả những cuộc trở về – sự đối mặt giữa hai con người mà cuộc sống đã chia rẽ họ và những tình cảm vẫn còn dang dở. Di sản thực sự của Eszter: “Bà đã biết bí ẩn lớn nhất của cuộc sống: biết sống cô độc” – Lire.
Mời bạn đón đọc.
Nhân vật chính, bà Eszter sống cô độc với sự thất vọng tình yêu suốt một quãng đời dài. Cuốn tiểu thuyết này là tâm trạng phức tạp của người đàn bà trong cuộc đón nhận sự trở về của người tình – ông Lajos người tình đầy quyến rũ và lọc lừa, người mà bà không ngừng yêu thương và thất vọng…
Xem thêm nhiều hơn Thu gọn
Cuốn tiểu thuyết ngắn về cuộc sống của một người phụ nữ tên Eszter sống ẩn dật trong nỗi cô đơn của chính mình. Khi bà không còn gì để hy vọng và chờ đợi thì người chồng biến mất 20 năm trước đột ngột trở về. Người ấy là tình yêu đầu tiên và cũng là duy nhất đã tàn nhẫn lấy đi của Eszter tất cả rồi lặng lẽ ra đi
Xem thêm nhiều hơn Thu gọn