Mặc cho năm tháng trôi qua, tình cảm của anh đối với cô luôn là hoang đường, là đẹp đẽ, là không thay đổi, là thâm độc, là không thể tách rời, là yêu đến khi chết…
Anh là một màu đen thuần túy, cô là một màu trắng tinh khiết. Từ khi gặp cô, anh đã có ý nghĩ không thể để cô chạy thoát, đây là một loại chấp niệm. Theo định nghĩa của triết học, chấp niệm là khi một người quá chuyên tâm vào một việc, sau một thời gian dài sẽ chìm đắm trong cảm xúc, tình cảm bỗng trở thành hữu hình, khiến mình bị trói buộc.
Mà anh lại có đủ bản lĩnh để thực hiện chấp niệm đó. Vì thế, anh đã ra tay, đích thân bẻ gãy đôi cánh của cô, từ nay về sau mãi mãi giam hãm cô bên mình…
Mời bạn đón đọc.