Xem sách hay

Đêm Chile

Mua ở đâu?
Roberto Bolano

Chỉ trong một đêm sốt cao trước lúc sắp lìa cõi trần, linh mục Sebastián Urratia Lacroix, vừa là nhà phê bình văn học vừa là nhà thơ “tồi”, hội viên hội Opus Dei, điểm lại tất cả những khoảnh khắc quan trọng của đời mình. Những cuộc gặp gỡ với văn nghệ sĩ và một số nhân vật trong chính giới Chile. Chuyến công du sang châu Âu. Những buổi dạ hội tại nhà một người đàn bà bí ẩn ở ngoại ô thành phố Santiago trong thời kỳ thiết quân luật để hội tụ những tinh hoa của giới văn nhân, nghệ sĩ, trí thức trong khi dưới tầng hầm của chính ngôi nhà ấy, là nơi khách mời không được vãng lai, có người đã chứng kiến những hoạt cảnh giống như trong một bộ phim kinh dị…

“Một tác phẩm đề cập những vấn đề gốc rễ và trăn trở về quá khứ chưa hề có trên văn đàn Tây Ban Nha… Một bài học lớn” – Tạp chí Lateral

“Như một luồng cảm xúc kỳ diệu, một lối suy ngẫm tuyệt vời, một khúc phóng túng cuốn hút người đọc, Đêm Chile là một trong những hiện tượng hiếm có đích thực. Tiểu thuyết hiện đại này sẽ mãi có được vị trí trên văn đàn.” – Susan Sontag

“… Tôi bước đi. Bước chân tôi chỉ vang khẽ trong đêm thanh tĩnh. Khi tới vừa đủ gần cái cây, tôi quay mặt lại định nói gì đó với cha Antonio nhưng cha đã biến đâu mất. Cha Antonio chết rồi mà, tôi nói thầm, lúc này nếu không ở trên trời thì cha đang ở địa ngục, nhưng khả dĩ nhất là cha đang nằm tại nghĩa địa Burgos. Tôi bước đi. Con chim ưng lắc đầu, một mắt của nó vấn theo dõi tôi. Tôi bước đi. Tôi nghĩ mình nằm mơ, vì tôi đang ngủ trên giường tôi, tại nhà tôi ở Santiago. Tôi nghĩ cái sân này hay cái quảng trường này giống một cái sân hay quảng trường nào của Italia nhưng tôi đâu có ở Italia, tôi đang ở Chile kia mà. Con chim ưng lắc đầu. Nó quan sát tôi bằng con mắt thứ hai. Tôi bước đi. Tôi đã đến sát cái cây. Hình như con Rodrigo nhận ra tôi. Tôi với tay. Nhưng cành trụi lá của cái cây giống như làm bằng đá hay bằng than đá. Tôi với tay và đụng một cành cây. Lúc đó con chim ưng cất cánh bay, chỉ còn lại mình tôi. Ta hết đời rồi, tôi hét lên. Ta chết rồi. Sáng hôm đó, sau khi thức giấc chốc chốc tôi lại lẩm bẩm: cây muồng hoa đào, cây Judas, toi lẩm bẩm ngay cả khi tôi đang đứng trên bục giảng, lúc đi dạo trong vườn, và cả khi dừng đọc theo thói quen hằng ngày để pha tách cà phê. Cây muồng hoa đào, cây Judas. Một buổi chiều, trong khi vừa đi vừa lẩm bẩm tôi chợt hiểu ra: toàn cõi Chile đã biến thành cây muồng hoa đào, cây Judas, một cái cây trụi lá, bề ngoài có vẻ như đã chết nhưng vẫn còn bám rễ rất chắc trong nền đất đen, nền đất đen phì nhiêu của chúng ta mà con sâu cũng dài đến bốn mươi centimet…”

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?