Một vị vua ăn sung mặc sướng ngày nào giờ chỉ vì một cái đùi gà mà bị tống giam.
Một tướng quân oai dũng ngày nào giờ thành một người đi đôi giày cỏ hở cả ngón chân, mặc chiếc áo choàng vá chằng vá chịt.
Giang sơn đổi chủ, cuối cùng thì “chàng tướng quân” ấy cũng rũ bỏ được lớp vỏ nam nhi, trở lại nguyên hình là một nữ tử thiếu nữ tính. Là trọng phạm của triều đình, nàng dắt theo ông vua con trốn đông trốn tây. Trốn một hồi tưởng chết đến nơi thì chẳng hiểu sao lại đứng trước long sàng của tân hoàng rồi?
“Ngươi cũng chẳng phải lần đầu ngủ trên giường của trẫm, còn không mau qua đây?”
“Bệ hạ, tội thần không phải phi tần hậu cung của người, không có nghĩa vụ thị tẩm!”
“Ồ vậy sao… An Dật quả là rất có khí tiết mà! Nếu đã không muốn thị tẩm, dám kháng chỉ, vậy lôi ra ngoài chém!”
Mời bạn đón đọc.