Qua khung cửa mở về phía đại ngàn, tiếng chim hót ùa vào. Tiếng sabia, con chim sabia vốn sinh nở rất nhiều trên đất nước Brazil, bỗng nó ngưng hót. Trong khoảng lặng đó liền trỗi lên tiếng rung lấy lảnh lót của con chim ururupu, nghe vang hơn, phấn chấn hơn hồi ở Sertâo. Cứ như lũ chim muốn báo rằng niềm hy vọng đã bén rễ trong lòng đất quê hương…
Câu chuyện Chú Bé José Người Brazil mở đầu với những miêu tả về hệ sinh thái đặc trưng của vùng đất Brazil. Rồi José xuất hiện, cậu bé của “sự chọn lọc tự nhiên thật khủng khiếp, thật nghiệt ngã làm sao.” José luôn ám ảnh hoài hình ảnh bà mẹ chết lả dần trong tay mình. Cậu luôn khát kháo một tiếng kêu “Cha” nhưng không dám thốt nửa lời với người nhận nuôi mình. Nhưng ngắn ngủi làm sao những giây phút được bảo vệ chở che sau cái ngày định mệnh hội trứng bất ngờ đó. Người đã cưu mang Jose cũng chính là vị thánh sống của cái làng đói nghèo sertan đã chết không phải vì đói, không phải vì cạm bẫy trong rừng mà là vì bị ám sát. Ông ngã xuống như đốt đi tất cả hy vọng sống còn của làng.
Cả khối áp lực đè trên vai cậu bé Jose. Lời trối trăng của người bảo hộ, những dấu vết xung quanh vụ ám sát ấy có được Jose lần dò theo để biết được chuyện gì đã xảy ra và phải giải quyết như thế nào. Cuộc đời sẽ đẩy José đến cánh cửa nào, liệu còn ai cứu mạng em nữa không? Người cứu mạng tiếp theo của José có bất hạnh như người đầu tiên không? Hay José bất ngờ được một sự hậu hĩnh? Cậu có ý nguyện hay quyết tâm tranh đấu với tất cả mọi sự. Và kết thúc câu chuyện thế nào với Jose và dân làng? Cậu bé có thực hiện được cam kết và ước nguyện của những người đã từng bảo bọc cho cậu và dân làng không?
Mời bạn đón đọc.