Chiến tranh thế giới thứ I không chỉ có đại bác và súng đạn, không chỉ có những “công cụ người”, “thiết bị người” mà còn có “chiến tranh hóa học”. Người ta tận dụng khí độc để tàn sát hàng loạt đồng loại, bất chấp sự đau đớn trên cơ thể người, sự tra tấn dai dẳng để lại cho tinh thần người. Bất chấp sự tàn nhẫn thô bạo giữa người với người chỉ để phục vụ cho mục tiêu chiến thắng, bởi Chiến tranh là tàn sát, Chiến tranh là phi nhân.
Chiến tranh đã in dấu ấn sâu đậm lên văn chương, và luôn là một đề tài gây cảm hứng. Bởi nó ghi lại ký ức của quốc gia, những hoài niệm của gia đình, hồi ức về những người đã ngã xuống, về những mất mát không bao giờ xoa dịu được. Chiến trường vinh quang là một câu chuyện kể về Sự sống và Cái chết, là hoài niệm và nhớ thương của lịch sử gia đình chính tác giả – Jean Rouaud. Đan xen những hồi ức trìu mến về người cha giỏi giang nhưng lại yểu mệnh, những câu chuyện hài hước nhưng âu yếm về ông ngoại Alphonse khó tính, bảo thủ lập dị, cả những tình cảm trân trọng yêu thương bà cô Marie sùng đạo nhưng lơ đãng, tác giả đã đưa người đọc đến với những ký ức buồn về cái chết của hai anh em trong gia đình, Joseph và Émile, những người đã hy sinh trong Chiến tranh thế giới thứ I và cuộc hành trình về chiến trường xưa để tìm di cốt những người đã ngã xuống sẽ còn ám ảnh độc giả bởi tính chân thực và nhân văn của nó.
Với Chiến trường vinh quang, Jean Rouaud đã thổi một làn gió mới vào đề tài chiến tranh trên văn đàn Pháp, cùng một giọng văn bình thản nhưng cảm động, dí dỏm hài hước nhưng hoài niệm tràn đầy. Bởi thế, khi vừa ra mắt năm 1990, Chiến trường vinh quang đã đoạt Giải Goncourt – giải thưởng danh giá nhất của văn học Pháp.
Mời bạn đón đọc.