Lông-gren làm nghề thủy thủ nên thường xuyên vắng nhà. Khi vợ anh sinh đứa con gái đầu lòng là A-xôn thì qua đời. Do đó, anh phải từ bỏ nghề để ở nhà chăm sóc và nuôi dạy con trong sự xa lánh và lạnh nhạt của dân làng. Hằng ngày, anh làm những con thuyền đồ chơi dành cho trẻ con bằng gỗ trắng nhỏ, có cánh buồm đỏ thắm mang lên phố huyện bán.
Một hôm, trên đường lên phố giao hàng, A-xôn mải mê đuổi theo cánh buồm với những ước mơ tưởng tượng khiến cô bé lạc vào rừng lúc nào không hay. Sau đó, cô đã gặp được ông già Ê-gơn – người chuyên sưu tầm thơ ca dân gian. Nhìn vẻ đẹp thanh thoát và trong trắng của cô bé, ông đã kể cho cô bé nghe câu chuyện và tiên đoán rằng, sau này sẽ có một chàng hoàng tử tuấn tú đi trên chiếc thuyền có cánh buồm đỏ thắm đến rước nàng A-xôn xinh đẹp… Câu chuyện này đã được A-xôn tin tưởng và ấp ủ từ tuổi bé thơ cho đến lớn. Điều đó cũng truyền sang người cha cô độc và giúp họ vượt qua những năm tháng khó khăn trong cuộc sống. Riêng đối với người dân ở làng Ca-péc-na thì càng làm cho họ nghĩ bố con A-xôn là những kẻ "dở hơi", không bình thường với những sự thêu dệt, thêm bớt câu chuyện hết sức vô lý và tàn nhẫn…
Nhưng một ngày nọ, câu chuyện ngày xưa đã trở thành sự thật. A-xôn đã được chàng hoàng tử Grây đến đón trên chiếc thuyền có cánh buồm đỏ thắm trước sự ngạc nhiên, sửng sốt của mọi người trong làng.
Mời bạn đón đọc.