Nếu vợ anh vì thế mà chết, anh sẽ hối hận cả đời, bà sẽ vĩnh viễn đứng giữa chúng ta, không cho chúng ta bình yên. Tuấn Chi, em yêu anh, vì anh và em mâu thuẫn, nhiệt tình, truy tìm cuộc sống tình yêu không màng tất cả giống như nhau và cũng giống như nhau: thiếu một quả tìm cứng rắn. Tuấn Chi, đừng ép em, – Cô lắc đầu, thủ thỉ tâm tình – đừng phá hoại ấn tượng của anh trong lòng em. Hiện giờ thể xác em đang rời khỏi anh. Nếu anh phá hoại ấn tượng đó, khi em rời khỏi anh thì mất hết tất cả.
Anh nhìn cô trân trân, trong giây phút này, anh đã hiểu! Cuối cùng, anh hoàn toàn hiểu ý cô. Quá muộn rồi! Đúng vậy, quá muộn rồi! Bất kể thế nào, anh cũng không thể ném bỏ mọi thứ thuộc về anh: hôn nhân, vợ con, gia đình. Anh vĩnh viễn không ném bỏ được! Vì anh không có trái tim cứng rắn! Anh quắc mắt nhìn cô, hai người trân trối nhìn nhau, tâm hồn hai người đang tìm kiếm lẫn nhau, đột nhiên, họ lại ôm chặt nhau. Đêm lặng lẽ trôi qua, họ không đành chia ly…