… Tiếng đàn ban nãy không phải của anh Thi Nghêu đàn. Người đang ngồi sau đàn là Tiểu Song. Những ngón tay thon dài lướt nhanh trên phím, tạo thành những âm thanh trầm bổng thành thuộc. Anh Thi Nghêu đứng cạnh lắng nhìn Tiểu Song với chiếc áo khoác ngoài bằng len màu đen, mái tóc dài xõa ngang vai, điểm một hoa trắng cài trên mái. Những âm thanh điêu luyện vang đều. Tối qua dưới ánh đèn, có lẽ tôi không thấy rõ dung nhan Tiểu Song. Bây giờ, bên cây dương cầm, Tiểu Song hiện thân như một tiểu thư đài các, kiêu sa, thanh tú với làn da trắng xanh lôi cuốn. Một cô bé mồ côi cả cha lẫn mẹ mà có thể đàn những tác phẩm tuyệt tác thành thạo như thế ư? Có lẽ tôi chưa biết được hết cội nguồn của người bạn mới này… (Trích trong tiểu thuyết Bên dòng nước).