Tình yêu thương, hay còn gọi là lòng trắc ẩn, là điềutuyệt vời và quý giá nhất. Khi chúng ta nói về tình yêu thương, điều đáng khíchlệ ở đây là bản chất căn bản của con người chính là tình yêu thương và sự dịudàng.
Đôi khi tôi tranh luận với những người bạn, nhữngngười tin rằng bản chất của con người là tiêu cực và hiếu chiến. Tôi lập luận rằngnếu bạn nghiên cứu về cấu trúc cơ thể con người, bạn sẽ thấy rằng chúng ta giốngvới những loài động vật có vú mà có cách sống nhẹ nhàng và yên bình hơn cácloài khác.
Đôi khi tôi nửa đùa nửa thật rằng đôi bàn tay củachúng ta được sinh ra để ôm chứ không phải để đánh nhau. Nếu đôi bàn tay củachúng ta được sinh ra dành cho việc đánh nhau thì không cần những ngón tay xinhđẹp để làm gì.
Ví dụ, nếu mở rộng các ngón tay thì các võ sĩ đấm bốckhông thể đấm mạnh, vì vậy họ buộc phải nắm chặt các ngón tay lại thì mới tạothành nắm đấm
Do vậy điều này có nghĩa, cấu trúc vật lý sinh họccăn bản của chúng ta đã tạo ra tình yêu thương và sự dịu dàng theo một cách rấttự nhiên.
Nếu chúng ta nhìn vào các mối quan hệ, chúng ta sẽthấy quan hệ bạn đời, hôn nhân, và sinh con có vai trò rất quan trọng. Hôn nhânkhông nên dựa trên tình yêu mù quáng hay một loại tình yêu điên cuồng cực độ,nó nên dựa trên sự hiểu biết lẫn nhau và sự thấu hiểu rằng hai người phù hợp đểsống cùng nhau.
“BẢN CHẤT CĂN BẢN CỦA CON NGƯỜI LÀ TÌNH YÊU THƯƠNGVÀ SỰ DỊU DÀNG.”
Hôn nhân không phải chỉ là cảm giác thoả mãn tạm thời,mà còn là một dạng ý thức trách nhiệm nào đó. Tình yêu chân thành chính là nềntảng của hôn nhân.
Việc thụ thai đúng đắn một đứa trẻ được hình thànhtrong kiểu thái độ đạo đức hoặc tinh thần đó. Theo một số nhà khoa học, khi đứatrẻ còn ở trong bụng mẹ, sự bình an của người mẹ có tác động tích cực lên đứatrẻ dù chưa được sinh ra.
Nếu tinh thần của người mẹ tiêu cực – ví dụ cô ấy mệtmỏi hay tức giận – thì khi đó rất có hại cho sự phát triển lành mạnh của thainhi.
Một nhà khoa học đã nói với tôi rằng vài tuần đầutiên sau khi sinh là giai đoạn quan trọng nhất. Trong suốt giai đoạn đó, não đứatrẻ đang được mở rộng.
Trong giai đoạn này, sự đụng chạm của người mẹ, hoặclà sự xúc chạm của một ai đó vào đứa trẻ giống như một người mẹ, là điều vôcùng quan trọng.
Điều này cho thấy thậm chí khi một đứa trẻ có thểchưa nhận biết được ai với ai, nhưng bằng cách nào đó trẻ đã cần tình cảm và sựquan tâm của người khác. Nếu không có điều này, thì rất có hại cho việc pháttriển lành mạnh của não trẻ.
Sau khi sinh, hành động đầu tiên của người mẹ là bồngtrẻ trên tay và cho con bú sữa. Nếu người mẹ thiếu tình cảm hoặc cảm xúc vớicon thì sữa sẽ không chảy ra.
Nếu người mẹ cho con ăn với sự dịu dàng, bất chấp nhữngđau đớn mà mình đang phải trải qua, thì sữa sẽ tuôn ra một cách tự nhiên.
Tình yêu thương này giống như một viên ngọc quý.
Thêm nữa, về phía đứa trẻ, nếu bé thiếu đi cảm giácgần gũi mẹ, bé sẽ không bú. Điều này cho thấy tình cảm mẫu tử tuyệt vời này cầnđến từ cả hai phía.
Mời bạn đón đọc!