Cô sẽ mãi mãi không bao giờ quên được ngày hôm đó. Trong cái rét hiếm có của vùng quê, cô mặc phong phanh ngồi trên băng ghế dài ngoài hành lang phòng bệnh, tay cầm lá thư thông báo bệnh tình nguy kịch của mẹ. Không biết qua bao lâu, trong không gian im ắng bỗng vang lên tiếng bước chân vững chải. Cô ngẩng đầu lên, nhìn xuyên qua màn sương mỏng manh, rõ ràng thấy được bóng dáng anh.
Nếu tình yêu là một cuộc gặp gỡ đầy mộng ảo thì hôn nhân là một chặng đường dài đằng đẵng phải đi.
Chử Điềm – một cô gái hoạt bát, dám dũng cảm đeo đuổi tình yêu. Từ Nghi – một chàng trai trầm lặng, chính chắn nhưng luôn tự ti trước chân tình. Đôi vợ chồng lệch pha này đã chọn cách đi cho chặng đường hôn nhân của họ thế nào? Là san sẻ mọi điều, là bao dung chiều chuộng hay tự mỗi người ôm lấy nỗi niềm riêng. Khi yêu là chuỗi ngày mơ mộng, kết hôn là thực tế cam go. Khi sóng gió ập đến, liệu họ có nắm chặt tay nhau cùng vượt qua hay buông xuôi theo dòng đời?
Đây là một câu chuyện tình yêu và hôn nhân của người lính, tuy đơn sơ mộc mạc nhưng không kém phần lãng mạn. Dẫu xa cách nhiều hơn gần gũi nhưng lòng tin giành cho nhau luôn vững bền theo thời gian.
Một nửa tim anh dành cho tổ quốc, nửa còn lại anh để dành cho em.
Mời bán đón đọc.