Genny nghĩ nhiều đến Các trong những đêm không ngủ…
Hỡi Joséphine yêu dấu, nếu em yêu anh (Napoleon) ít thôi thì có lẽ em chưa bao giờ yêu anh cả…
Nếu như em đã đau khổ nhiều vì anh thì mong em biết rằng anh rất vui mừng được hiến dâng cuộc đời mình cho danh dự và hạnh phúc của em. Mặc dù cuộc đời này còn rất nghèo nàn, nhưng có những thứ bất diệt và vĩnh cửu như ký ức của anh về em sẽ mãi mãi còn lại với anh cho đến khi nhắm mắt xuôi tay… Trên đời này có một thứ mật ong không bao giờ đặc quánh lại, đó là điều bí ẩn trong những bức thư của em… Không hề gì, một thời gian nữa sẽ trôi qua trước khi anh có thể ôm chặt em vào lòng, chặt đến nỗi anh có thể nắm chắc em như một bông hoa trong lòng bàn tay – Phidel.